Chương 11: Giao việc

Edited by Bà Còm in Wattpad

Khi Sở Dao tỉnh lại đầu đau muốn nứt ra, đập vào mí mắt là một khuôn mặt chữ điền góc cạnh rõ ràng, hai hàng mày rậm, mắt nhỏ thon dài cực linh động, đúng là Từ Công Danh. Nàng hơi kinh hãi, vội vàng từ trên ghế đứng dậy hành lễ: “Từ đại nhân.”

Không cần phải quan sát hoàn cảnh, chỉ cần nghe tiếng kêu rên lọt vào tai là đã biết mình đang ở phòng thẩm vấn trong chiếu ngục.

Từ Công Danh chắp tay sau lưng mỉa mai: “Sở Bách hộ, đang êm đẹp vì sao ngất đi rồi, thân thể của ngươi cũng không khoẻ? Vừa vặn Thái y chưa rời khỏi đây, hay là cũng chẩn bịnh cho ngươi một chút, nếu không truyền tới tai Sở Thượng thư...”

"Sở Tiêu" vội nói: “Bệnh cũ, không sao, đa tạ Từ đại nhân quan tâm.”

Từ Công Danh nhếch miệng cười lạnh: “Vậy ngươi hãy nói thật một câu, đến tột cùng ngươi sử dụng ám chiêu gì trên người Chỉ Huy Sứ đại nhân thế?”

Đại nhân bệnh tới hung mãnh, Thái y nói là lông tơ tắc nghẽn không thở được, hắn căn bản không thể hiểu nổi nguyên nhân. Mọi ngày đại nhân vẫn thường xuyên tiếp xúc với lông tơ đâu bao giờ xảy ra vấn đề, trừ khi đầu đại nhân... bị lừa đá, ôm một đống lông tơ liên tục hít vào thì mới có thể ra nông nổi. Theo như biểu tình nghiến răng nghiến lợi của đại nhân khi nhắc tới Sở Tiêu hôm nay, khẳng định bệnh kia có liên quan đến Sở Tiêu.

Sở Dao hơi rũ đầu, im lặng chống đỡ, nàng cũng không rõ tình huống cụ thể giữa ca ca và Khấu Lẫm, cho nên ít nói ít sai. Hơn nữa nàng đã sớm chú ý tới trên bàn bày một bộ quan phục Cẩm Y Vệ mới tinh được gấp chỉnh tề, bên cạnh còn đặt một thanh Tú Xuân Đao. Lại nhìn trên người “chính mình” vẫn mặc thường phục, nàng suy đoán mục đích của Từ Công Danh tới gặp cũng không phải để hưng sư vấn tội.

"Sở Tiêu" vẫn luôn không hé răng, Từ Công Danh quả nhiên cũng không tiếp tục bức bách, chỉ nói: “Ngươi thân mang Hoàng mệnh, ở Cẩm Y Vệ lãnh chức Bách hộ chỉ vì che giấu tai mắt, chưa từng nghĩ tới phân công nhiệm vụ cho ngươi, sợ làm ngươi phân tâm không vẽ được Núi Sông Vạn Dặm. Nhưng hôm nay xem ra ngươi chắc hẳn cảm thấy quá nhàn, vì thế Đại nhân cố ý dặn dò, nói ngươi tinh lực quá mức tràn đầy, sau này không ngại an bài chút nhiệm vụ đơn giản thích hợp cho ngươi, vừa không làm ngươi ở trong nha môn cảm thấy phiền chán, lại không khiến người khác nghi ngờ. Cẩm Y Vệ ở trong tay đại nhân, trên dưới tuy là bền chắc như thép, nhưng thế gian "không có tường nào là không bị lọt gió", nếu lỡ không cẩn thận bị tiết lộ ra ngoài tí tẹo nào thì vẫn phải đến phiên đại nhân gánh vác hậu quả.”

Bảo họa bị trộm, quan viên trong triều không mấy người biết được nên đến nay cũng không có bất luận tin tức gì truyền ra bên ngoài, còn các quan viên đủ tư cách biết việc này đều hiểu rõ ràng đây là một vấn đề quan trọng. Vấn đề này giống như cây kim đâm vào trong tim Thánh Thượng, kẻ nào dám can đảm nói bậy một câu, xui xẻo tới tai Cẩm Y Ám Vệ vô hình vô ảnh thì trên cơ bản nửa đời sau cũng chỉ có thể vượt qua ở chiếu ngục.

Sở Dao biết đây chỉ là Khấu Lẫm cố ý tìm phiền toái cho ca ca nhưng chưa chắc cũng không phải là một chuyện tốt. Sở Tiêu ở trong vụ này cứ bị nhốt trong nha môn ăn không ngồi rồi, phỏng chừng là phiền chán muốn chết, sau này còn lại gần nửa năm nữa, tìm một nhiệm vụ nào đó cho ca ca làm thì chắc cũng hợp ý hắn.

"Sở Tiêu" ôm quyền nói: “Nguyện ý nghe Từ đại nhân sai phái.”

Từ Công Danh vốn dĩ cho rằng "Sở Tiêu" sẽ lôi mật chiếu của Thánh Thượng ra áp đảo mình, chưa từng nghĩ sẽ đáp ứng sảng khoái như vậy làm hắn cảm thấy ngoài ý muốn: “Vậy được, ngươi hãy đi thay quan phục, sau đó mang mười giáo úy đi ra thành Tây đào mương máng tắc nghẽn, xong lại đi thành Đông tu sửa đường phố bị sụp, vị trí cụ thể thì trước khi ra cửa sẽ có người nói cho ngươi.”

"Sở Tiêu" hơi giật mình: “Từ đại nhân, đây phải là chức trách của Ngũ Thành Binh Mã Tư chứ ạ?”

“Làm sao vậy, cho rằng ta cố ý làm khó dễ ngươi à?” Từ Công Danh cười lạnh căm căm, “Sở Đại Tài tử bác học kiến thức rộng, chẳng lẽ không biết Cẩm Y Vệ còn có hai loại chức trách sửa chữa đường phố và khơi thông mương máng?”

Sở Dao dĩ nhiên biết, nhưng với những loại công việc cực nhọc dơ bẩn lại trùng hợp với chức trách của Ngũ Thành Binh Mã Tư, Cẩm Y Vệ luôn luôn làm bộ lờ đi giống như không biết đến.

“Thuộc hạ lĩnh mệnh.”

“Không hoàn thành không được trở về.”

“Vâng.”

Đối phương đã quyết tâm, có tranh cãi biện luận cũng không có ý nghĩa. Không cho Khấu Lẫm phun ra một ngụm ác khí nghẹn trong ngực đó là không có khả năng, bị phân công chút việc dơ bẩn còn đỡ hơn nhiều so với bị tống tiền. Dù gì Sở Tiêu cũng mang Hoàng mệnh trên người, có lẽ Khấu Lẫm cũng không dám làm quá phận.

Sở Dao cụp mắt lấy bộ quan phục trên bàn đi về phòng vẽ tranh để thay ra. Thoát y mặc vào quan phục, động tác của nàng nhẹ nhàng chậm chạp, tận lực không chạm vào thân thể, tầm mắt càng không dám nhìn xuống thân dưới. Tuy là thân thể của ca ca nhưng nàng cũng rất quẫn bách, đặc biệt khi đi nhà xí là khổ nhất, đôi mắt nhắm không được mà mở to càng không được. Bởi vậy mỗi lần yêu cầu “Nhập thân”, Sở Dao đều không ngại phiền nhắc đi nhắc lại Sở Tiêu phải uống ít nước, ngàn vạn lần phải uống thật ít nước.

Thay xong Phi Ngư phục đeo Tú Xuân Đao bên hông, nhét vào người lệnh bài bằng ngà, Sở Dao duỗi cánh tay đánh giá bộ dáng oai hùng của chính mình, có một cảm giác sửng sốt kiểu như nằm mơ không chân thật.

*Đăng tại Wattpad by Bà Còm*

Cầm theo bản đồ ra cửa, mười giáo úy của Bắc Trấn Phủ Tư hôm nay sẽ theo "Sở Tiêu" làm nhiệm vụ đã sớm mang công cụ chờ bên ngoài nha môn.

Nàng y theo điểm đánh dấu trên bản đồ, đầu tiên là đi bộ về hướng thành Tây. Cống rãnh và mương máng trong kinh thành gánh vác công năng thoát nước rất quan trọng, nếu có rất nhỏ tắc nghẽn mà không dọn sạch, gặp được mưa to thì thật dễ dàng gây ra lũ lụt, cũng không phải là một việc nhỏ. Đến nơi đường mương bản đồ đánh dấu, Sở Dao nhìn xuống thăm dò liền thấy đáy mương quả nhiên tụ lại không ít bùn lầy. Tương đối kỳ quái chính là, dưới mương còn có rất nhiều đá cục nằm ngổn ngang, giống như có người khuân đến thảy vào. Chắc không phải Khấu Lẫm vì làm khó dễ nên cố ý cho người làm vậy chứ nhỉ? Sở Dao cực kỳ hết ý kiến.

Tốt xấu gì Sở Tiêu cũng lãnh chức Bách hộ, không cần tự mình đi xuống đào bùn chỉ cần đứng phía trên trông coi là được. Kiểm tra xong, "Sở Tiêu" quay đầu ra lệnh cho các giáo úy: “Bắt đầu đi.”

Nhóm giáo úy uể oải đáp ứng “Vâng” rồi chậm rì rì cầm xẻng nhảy xuống mương, một đám giống như không được ăn cơm no. Sở Dao không khỏi nhíu mày, dựa theo tốc độ như vậy thì có đào đến tối mai cũng chưa sạch.

Nhóm giáo úy vừa lao động vừa trộm ngắm biểu tình của Sở Bách hộ, sau đó lại nhìn nhau. Bọn họ chờ "Sở Tiêu" mở miệng răn dạy thì mới có cơ hội căn cứ theo Đoạn đại nhân phân phó, dùng lời nói để chèn ép và chọc giận hắn. Nhưng lạ thay "Sở Tiêu" lại cứ thản nhiên đứng yên không nói một lời, làm cho màn biểu diễn bọn họ tập luyện thật tốt từ trước không có cơ hội mở màn.

Bởi vì Sở Dao cơ bản không thấy có gì đáng để nổi giận, nàng và Sở Tiêu có thể thay phiên nhau, bọn họ thích kéo thì cứ kéo, xem ai lì hơn ai. Cứ thế mà cầm cự hết một buổi trưa. Tới gần lúc hoàng hôn, Sở Dao suy nghĩ chắc sắp đến thời điểm Sở Tiêu tỉnh táo lại, dùng nhánh cây viết xuống một chữ "Tĩnh" trên đất bùn dưới chân.

Vừa mới viết xong thì từ xa có một hàng bốn người chậm rãi đi tới, làm như kinh ngạc hô lên: “Ôi chao, các ngươi nhìn kìa, không phải là Sở Đại Tài tử hay sao? À không, hiện giờ phải xưng hô một tiếng Sở Bách hộ mới đúng.”

Sở Dao làm như không có việc gì dùng chân che đi chữ dưới bùn. Thanh âm này nàng nghe có chút quen tai, nhất thời nghĩ không ra là ai, suy đoán chắc là bạn cùng trường Quốc Tử Giám lúc trước của ca ca.

“Ba năm không thấy, Sở huynh hồi kinh cũng không muốn cùng chúng ta tụ hội một chút?” Bốn người kia đi về hướng "Sở Tiêu", chưa tới gần liền dùng tay áo che mũi, “Khụ khụ, Sở huynh đang làm gì vậy? Thông mương máng à? Đây không phải công việc của Ngũ Thành Binh Mã Tư hay sao?”

Nhìn bọn họ khoa trương biểu diễn một cách vụng về, "Sở Tiêu" vẫn không có biểu tình dư thừa, chắp tay: “Hóa ra là Thẩm huynh, Liễu huynh, Dương huynh và Triệu huynh.”

Là bạn cùng trường Quốc Tử Giám với ca ca lúc xưa, cũng là hậu nhân thế gia, nhưng Sở Dao không rõ quan chức hiện nay của bọn họ, chỉ biết là thuộc về phe Viên đảng, chó săn của Viên Thiếu Cẩn. Nhìn dáng vẻ coi bộ Viên Thiếu Cẩn đã biết được ca ca đắc tội với Khấu Lẫm nên bị phái tới khơi thông mương máng, vì thế bèn cố ý triệu tập bốn người này đến đây trào phúng.

Quả nhiên, liền nghe tên cầm đầu Thẩm Kỳ bóp cổ tay thở dài: “Sở huynh tuy rằng bỏ lỡ thi Đình, tốt xấu gì cũng hái được cái danh Hội Nguyên, hiện giờ vậy mà...”

Hắn nói xong họ Liễu tiếp tục, họ Liễu nói xong họ Dương tiếp tục. Thao thao bất tuyệt châm chọc mỉa mai mà không hề gây được một chút lực sát thương nào cho Sở Dao, thầm nghĩ ba năm qua đi thế nhưng Viên Thiếu Cẩn không hề tiến bộ. Nàng không muốn để ý tới cứ để mặc kệ bọn chúng nói cho sướng, muốn chờ cho bọn chúng cảm thấy không thú vị tự động rời đi. Đang chán muốn chết quét mắt ra đầu hẻm, nàng thoáng nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc mặc áo xanh đậm.

Hô hấp Sở Dao cứng lại.

Nàng dùng ánh mắt ngăn lại đối phương đang định tiến lại gần khiến đối phương dừng bước chân, sau đó nhanh chóng chuyển tầm mắt vượt qua mương máng lên đường phố rộng rãi phía trên. Chỉ thấy trước một nhà tửu lầu có mấy chiếc xe ngựa dừng lại, trong đó có một chiếc trang trí rất hoa mỹ.

Bốn người đang lải nhải phát hiện thần thái "Sở Tiêu" có điểm lạ, đồng loạt đưa mắt nhìn theo hướng "hắn" đang dõi trông, cũng thấy được chiếc xe ngựa đập vào mắt mọi người kia.

"Sở Tiêu" lại bỗng nhiên thu hồi ánh mắt, mặt hướng về Hoàng cung chắp tay cung kính nghiêm trang nói: “Vô luận đang ở vị trí nào, mục đích cuối cùng của người làm quan đều để phục vụ cho Đại Lương, chia sẻ với Thánh Thượng, tạo phúc cho bá tánh mà thôi.” Nói xong bèn nhìn thẳng hướng tới mương máng đi đến, “Sở mỗ đi làm việc trước, sau này chúng ta lại tụ.”

Bốn người kia đầu óc mờ mịt, nhìn bộ dáng này là chuẩn bị xuống mương máng cùng nhóm giáo úy đào bùn?

“Chẳng lẽ...” Thẩm Kỳ lại lần nữa hướng lên chiếc xe ngựa hoa lệ kia liếc mắt một cái, có thể đảm đương đầu lĩnh của tiểu đội bốn người, hắn vẫn có chỗ hơn người, “Xe ngựa kia...” Ba người khác nín thở.

Cùng trường nhiều năm, “Sở Tiêu” trong mắt bọn chúng giỏi nhất là diễn kịch, luôn ngầm không coi ai ra gì quậy tung trời nhưng trước mặt phu tử lại bày ra vẻ kính cẩn nghe theo thuần lương phúc hậu vô hại, hai gương mặt của hắn thay đổi liên tục, quả thực khiến người khác không thể nào xem thấu.

Thông qua hành động và ngôn ngữ của “Sở Tiêu” cùng với kinh nghiệm bị chơi khăm ở Quốc Tử Giám, bốn người suy đoán xe ngựa kia vô cùng có khả năng là của đương kim Thánh Thượng. Thánh Thượng cải trang ra cung không phải là chuyện hiếm lạ, thời điểm này không chừng đang ngồi ở trà lâu nhìn bọn họ...

Nhưng tiểu tử này quỷ kế đa đoan, cũng có khả năng đang thiết lập cái hố cho bọn họ nhảy vào.

Làm sao bây giờ?

Đương nhiên thà rằng tin là có, chứ không thể đoán rằng không!

Bốn người trao đổi ánh mắt, vội vàng thay đổi một gương mặt tươi cười đuổi theo "Sở Tiêu" chân thành tha thiết tuyên bố: “Sở huynh nói không sai, chúng ta làm quan là vì Thánh Thượng phân ưu, công việc tạo phúc cho dân chúng thì không phân biệt đắt rẻ sang hèn...”

Nói xong còn sợ "Sở Tiêu" sẽ cự tuyệt, xăn tay áo đồng loạt hăng hái nhảy ngay xuống mương.

"Sở Tiêu" dừng lại bước chân, nhàn nhạt quét mắt liếc bọn họ một cái, quay qua nhóm giáo úy đang xem náo nhiệt: “Hiếm khi bốn vị đại nhân rảnh rỗi không có việc gì làm nên muốn tạo phúc cho bá tánh trong thành, ta cũng không tiện cự tuyệt. Như vậy đi, lưu lại năm người hiệp trợ các đại nhân dọn sạch mương máng, năm người khác theo ta đi đến thành Đông tu chỉnh đường phố.”

Bốn người nghe vậy sống lưng cứng ngắt, tiểu tử này quả nhiên là cố ý!

“Sở...” Câu chửi vừa định ra khỏi miệng lại cắn răng nuốt xuống, rốt cuộc biết rõ có thể là cái hố mà vẫn nhảy vào, là chính bọn họ!

*Đăng tại Wattpad by Bà Còm*

"Sở Tiêu" mang theo năm gã giáo úy rời khỏi thành Tây thì hoàng hôn đã buông xuống, trong thành ánh đèn dần dần sáng lên.

“Các ngươi ở đây chờ ta một chút, ta đi nhà xí.” "Sở Tiêu" ra lệnh một câu rồi quẹo vào ngõ nhỏ.

Trong chỗ sâu nhất của ngõ nhỏ dừng lại một chiếc xe ngựa mộc mạc, người đánh xe nhìn thấy "Sở Tiêu" mỉm cười chào hỏi: “Sở công tử, chủ tử chúng ta đã chờ một lúc rồi.” Thanh âm eo éo, vừa nghe liền biết là một hoạn quan.

Trong xe ngựa, nam tử mặc áo xanh vén rèm lên: “A Tiêu, muốn gặp ngươi một chút thật là không dễ dàng.”

Hắn đầy mặt tươi cười, tương phản hoàn toàn với sắc mặt khó coi cực kỳ của "Sở Tiêu" đang chắp tay hành lễ: “Thái Tử điện hạ.”

Chapter
1 Chương 1: Giới thiệu
2 Chương 2: Mật chiếu
3 Chương 3: Trên đường
4 Chương 4: Tập kích
5 Chương 5: Tống tiền
6 Chương 6: Cổ quái
7 Chương 7: Thực nghiệm
8 Chương 8: Diêm vương
9 Chương 9: Hồ Sơ
10 Chương 10: Sinh bệnh
11 Chương 11: Giao việc
12 Chương 12: Dụ địch
13 Chương 13: Cáo trạng
14 Chương 14-1: Khiêu khích (1)
15 Chương 14-2: Khiêu khích (2)
16 Chương 15-1: Hẹn hò (1)
17 Chương 15-2: Hẹn hò (2)
18 Chương 16: Nghe lén
19 Chương 17: Xuất thân
20 Chương 18: Sự thật
21 Chương 19: Có độc
22 Chương 20: An ủi
23 Chương 21-1: Hội thẩm (1)
24 Chương 21-2: Hội thẩm (2)
25 Chương 22-1: Tụng sư (1)
26 Chương 22-2: Tụng sư (2)
27 Chương 23: Bà điên
28 Chương 24-1: Manh mối (1)
29 Chương 24-2: Manh mối (2)
30 Chương 25: Dự tiệc
31 Chương 26: Vũ nương
32 Chương 27: Trận đồ
33 Chương 28: Khoe tài
34 Chương 29: Bị bắt
35 Chương 30-1: Thiện ác (1)
36 Chương 30-2: Thiện ác (2)
37 Chương 30-3: Thiện ác (3)
38 Chương 31: Vào thành
39 Chương 32: Được cứu
40 Chương 33: Du hồ (1)
41 Chương 33-2: Du hồ (2)
42 Chương 34: Xoa bóp
43 Chương 35: Khúc mắc (1)
44 Chương 35-2: Khúc mắc (2)
45 Chương 36: Làm quan
46 Chương 37: Bái sư (1)
47 Chương 37-2: Bái sư (2)
48 Chương 38: Ghen tuông
49 Chương 39: Bị đánh (1)
50 Chương 39-2: Bị đánh (2)
51 Chương 40: Tới cửa
52 Chương 41: Giao phong
53 Chương 42: Công kích
54 Chương 43: Ma ma
55 Chương 44: Giả ngu
56 Chương 45: Làm bạn
57 Chương 46: Đính ước
58 Chương 47-1: Địch hữu (1)
59 Chương 47-2: Địch hữu (2)
60 Chương 48: Hàng xóm
61 Chương 49: Lựa chọn
62 Chương 50: Khó xử (1)
63 Chương 50-2: Khó xử (2)
64 Chương 51: Bắt rắn (phần đầu)
65 Chương 52: Bắt rắn (phần giữa)
66 Chương 53: Bắt rắn (phần đuôi -1)
67 Chương 53-2: Bắt rắn (phần đuôi -2)
68 Chương 54: Rắn lớn
69 Chương 55: Thần binh
70 Chương 56: Lợi dụ (1)
71 Chương 56-2: Lợi dụ (2)
72 Chương 57: Đính hôn
73 Chương 58: Trù bị
74 Chương 59: Hôn lễ
75 Chương 60: Động phòng (1)
76 Chương 60-2: Động phòng (2)
77 Chương 61: Thử lại
78 Chương 62: Đoạt quyền (1)
79 Chương 62-2: Đoạt quyền (2)
80 Chương 63: Ra ngoài
81 Chương 64: Phục kích
82 Chương 65: Bị thương
83 Chương 66: Làm khó (1)
84 Chương 66-2: Làm khó (2)
85 Chương 67: Xuất hiện
86 Chương 68: Thách đấu
87 Chương 69: Tiểu sử
88 Chương 70-1: Tra án (1)
89 Chương 70-2: Tra án (2)
90 Chương 71: Hung thủ (1)
91 Chương 71-2
92 Chương 72: Thắng đẹp (1)
93 Chương 72-2: Thắng đẹp (2)
94 Chương 73: Quý nhân
95 Chương 74: Hôn Lễ
96 Chương 75: Động Phòng (1)
97 Chương 76: Động Phòng (2)
98 Chương 77: Thử Lại
99 Chương 78: Đoạt Quyền (1)
100 Chương 79: Đoạt Quyền (2)
101 Chương 80: Ra Ngoài
102 Chương 81: Phục Kích
103 Chương 82: Bị Thương
104 Chương 83: Làm Khó (1)
105 Chương 84: Làm Khó (2)
106 Chương 85: Xuất Hiện
107 Chương 86: Thách Đấu
108 Chương 87: Tiểu Sử
109 Chương 88: Tra Án (1)
110 Chương 89: Tra Án (2)
111 Chương 90: Hung Thủ (1)
112 Chương 91
113 Chương 92: Thắng Đẹp (1)
114 Chương 93: Thắng Đẹp (2)
115 Chương 94: Quý Nhân
116 Chương 95: Khởi Hành
117 Chương 96: Rối Gỗ
118 Chương 97: Cải Trang
119 Chương 98: Bị Bắt
120 Chương 99: Thần Côn
121 Chương 100: Xem Bói (1)
122 Chương 101: Xem Bói (2)
123 Chương 102: Quà Tặng (1)
124 Chương 103: Quà Tặng (2)
125 Chương 104: Suy Luận (1)
126 Chương 105: Suy Luận (2)
127 Chương 106: Suy Luận (3)
128 Chương 107: Vu Hãm (1)
129 Chương 108: Vu Hãm (2)
130 Chương 109: Ly Gián (1)
131 Chương 110: Ly Gián (2)
132 Chương 111: Chất Vấn
133 Chương 112: Rối Rắm (1)
134 Chương 113: Rối Rắm (2)
135 Chương 114: Tỷ Tỷ
136 Chương 115: Gánh Nặng
137 Chương 116: Sổ Con
138 Chương 117: Thế Đạo
139 Chương 118: Thương Nghị
140 Chương 119: Hiến Thân
141 Chương 120: Gặp Lại
142 Chương 121: Đèn Trời (1)
143 Chương 122: Đèn Trời (2)
144 Chương 123: Đấu Kế (1)
145 Chương 124: Đấu Kế (2)
146 Chương 125: Viện Binh (1)
147 Chương 126: Viện Binh (2)
148 Chương 127: Công Tâm (1)
149 Chương 128: Công Tâm (2)
150 Chương 129: Thân Thế
151 Chương 130: Nhân Sinh
152 Chương 131: Phu Thê
153 Chương 132: Thăm Dò
154 Chương 133: Công Đạo
155 Chương 134: Trung Khuyển
156 Chương 135: Thành Ý (1)
157 Chương 136: Thành Ý (2)
158 Chương 137: Tình Địch (1)
159 Chương 138: Tình Địch (2)
160 Chương 139: Gạo Vàng
161 Chương 140: Xuyên Tim
162 Chương 141: Quản gia
163 Chương 142: Giang sơn
164 Chương 143: Ngu việt (1)
165 Chương 144: Ngu việt (2)
166 Chương 145: Nhân tâm
167 Chương 146: Bày trận
168 Chương 147: Thói quen
169 Chương 148-1: Công thành (1)
170 Chương 148-2: Công thành (2)
171 Chương 149-1: Cố nhân (1)
172 Chương 149-2: Cố nhân (2)
173 Chương 150: Đón mời
174 Chương 151: Kim trấm
175 Chương 152: Uy phong
176 Chương 153: Lên đảo
177 Chương 154-1: Chơi đùa (1)
178 Chương 154-2: Chơi đùa (2)
179 Chương 155-1: Tự thẩm (1)
180 Chương 155-2: Tự thẩm (2)
181 Chương 155-3: Tự thẩm (3)
182 Chương 156: Thế giới
183 Chương 157: Tồn tại
184 Chương 158: Tai họa
185 Chương 159: Phụ thân
186 Chương 160: Mộ thất
187 Chương 161: Nhẫn Nại (1)
188 Chương 162: Nhẫn Nại (2)
189 Chương 163
190 Chương 164: Phụ Thân
191 Chương 165: Mộ Thất
192 Chương 166: Nhẫn Nại (1)
193 Chương 167: Nhẫn Nại (2)
194 Chương 168: Làm bạn
195 Chương 169: Buồn cười
196 Chương 170: Hai cặp (1)
197 Chương 171: Hai cặp (2)
198 Chương 172: Chữa Khỏi
199 Chương 173: Trùng sinh
200 Chương 174: Thiên ảnh (1)
201 Chương 175: Thiên ảnh (2)
202 Chương 176: Liên quân
203 Chương 177: Đánh cược
204 Chương 178: Kinh doanh
205 Chương 179: Kỳ lạ (1)
206 Chương 180: Kỳ Lạ (2)
207 Chương 181: Sợ hãi
208 Chương 182: Giết Ngươi
209 Chương 183: Trúng cổ
210 Chương 184: Tra vấn (1)
211 Chương 185: Tra vấn (2)
212 Chương 186: Báu vật
213 Chương 187: Khích tướng
214 Chương 188: Cược Mạng
215 Chương 189: Tình Thế (1)
216 Chương 190: Tình Thế (2)
217 Chương 191: Cá Mặn (1)
218 Chương 192: Cá Mặn (2)
219 Chương 193: Giao Tình
220 Chương 194: Thuyết Phục
221 Chương 195: Chứng Minh
222 Chương 196: Nhi Tử
223 Chương 197: Phe Nào
224 Chương 198: Báo Ứng
225 Chương 199: Lập Trường
226 Chương 200: Bảo Tàng
227 Chương 201: Mật Đàm
228 Chương 202: Lôi Đài
229 Chương 203: Khuyên Bảo
230 Chương 204: Tư Tưởng
231 Chương 205: Giải quyết
232 Chương 206: Tầm Bảo
233 Chương 207: Đối Đầu
234 Chương 208: Chiến Thắng
235 Chương 209: Kết Cục
236 Chương 210: Phiên Ngoại 1: Mang Họ Ai
237 Chương 211: Phiên Ngoại 2: Ba Người Bạn
238 Chương 212: Phiên Ngoại 3: Ba Người Bạn
Chapter

Updated 238 Episodes

1
Chương 1: Giới thiệu
2
Chương 2: Mật chiếu
3
Chương 3: Trên đường
4
Chương 4: Tập kích
5
Chương 5: Tống tiền
6
Chương 6: Cổ quái
7
Chương 7: Thực nghiệm
8
Chương 8: Diêm vương
9
Chương 9: Hồ Sơ
10
Chương 10: Sinh bệnh
11
Chương 11: Giao việc
12
Chương 12: Dụ địch
13
Chương 13: Cáo trạng
14
Chương 14-1: Khiêu khích (1)
15
Chương 14-2: Khiêu khích (2)
16
Chương 15-1: Hẹn hò (1)
17
Chương 15-2: Hẹn hò (2)
18
Chương 16: Nghe lén
19
Chương 17: Xuất thân
20
Chương 18: Sự thật
21
Chương 19: Có độc
22
Chương 20: An ủi
23
Chương 21-1: Hội thẩm (1)
24
Chương 21-2: Hội thẩm (2)
25
Chương 22-1: Tụng sư (1)
26
Chương 22-2: Tụng sư (2)
27
Chương 23: Bà điên
28
Chương 24-1: Manh mối (1)
29
Chương 24-2: Manh mối (2)
30
Chương 25: Dự tiệc
31
Chương 26: Vũ nương
32
Chương 27: Trận đồ
33
Chương 28: Khoe tài
34
Chương 29: Bị bắt
35
Chương 30-1: Thiện ác (1)
36
Chương 30-2: Thiện ác (2)
37
Chương 30-3: Thiện ác (3)
38
Chương 31: Vào thành
39
Chương 32: Được cứu
40
Chương 33: Du hồ (1)
41
Chương 33-2: Du hồ (2)
42
Chương 34: Xoa bóp
43
Chương 35: Khúc mắc (1)
44
Chương 35-2: Khúc mắc (2)
45
Chương 36: Làm quan
46
Chương 37: Bái sư (1)
47
Chương 37-2: Bái sư (2)
48
Chương 38: Ghen tuông
49
Chương 39: Bị đánh (1)
50
Chương 39-2: Bị đánh (2)
51
Chương 40: Tới cửa
52
Chương 41: Giao phong
53
Chương 42: Công kích
54
Chương 43: Ma ma
55
Chương 44: Giả ngu
56
Chương 45: Làm bạn
57
Chương 46: Đính ước
58
Chương 47-1: Địch hữu (1)
59
Chương 47-2: Địch hữu (2)
60
Chương 48: Hàng xóm
61
Chương 49: Lựa chọn
62
Chương 50: Khó xử (1)
63
Chương 50-2: Khó xử (2)
64
Chương 51: Bắt rắn (phần đầu)
65
Chương 52: Bắt rắn (phần giữa)
66
Chương 53: Bắt rắn (phần đuôi -1)
67
Chương 53-2: Bắt rắn (phần đuôi -2)
68
Chương 54: Rắn lớn
69
Chương 55: Thần binh
70
Chương 56: Lợi dụ (1)
71
Chương 56-2: Lợi dụ (2)
72
Chương 57: Đính hôn
73
Chương 58: Trù bị
74
Chương 59: Hôn lễ
75
Chương 60: Động phòng (1)
76
Chương 60-2: Động phòng (2)
77
Chương 61: Thử lại
78
Chương 62: Đoạt quyền (1)
79
Chương 62-2: Đoạt quyền (2)
80
Chương 63: Ra ngoài
81
Chương 64: Phục kích
82
Chương 65: Bị thương
83
Chương 66: Làm khó (1)
84
Chương 66-2: Làm khó (2)
85
Chương 67: Xuất hiện
86
Chương 68: Thách đấu
87
Chương 69: Tiểu sử
88
Chương 70-1: Tra án (1)
89
Chương 70-2: Tra án (2)
90
Chương 71: Hung thủ (1)
91
Chương 71-2
92
Chương 72: Thắng đẹp (1)
93
Chương 72-2: Thắng đẹp (2)
94
Chương 73: Quý nhân
95
Chương 74: Hôn Lễ
96
Chương 75: Động Phòng (1)
97
Chương 76: Động Phòng (2)
98
Chương 77: Thử Lại
99
Chương 78: Đoạt Quyền (1)
100
Chương 79: Đoạt Quyền (2)
101
Chương 80: Ra Ngoài
102
Chương 81: Phục Kích
103
Chương 82: Bị Thương
104
Chương 83: Làm Khó (1)
105
Chương 84: Làm Khó (2)
106
Chương 85: Xuất Hiện
107
Chương 86: Thách Đấu
108
Chương 87: Tiểu Sử
109
Chương 88: Tra Án (1)
110
Chương 89: Tra Án (2)
111
Chương 90: Hung Thủ (1)
112
Chương 91
113
Chương 92: Thắng Đẹp (1)
114
Chương 93: Thắng Đẹp (2)
115
Chương 94: Quý Nhân
116
Chương 95: Khởi Hành
117
Chương 96: Rối Gỗ
118
Chương 97: Cải Trang
119
Chương 98: Bị Bắt
120
Chương 99: Thần Côn
121
Chương 100: Xem Bói (1)
122
Chương 101: Xem Bói (2)
123
Chương 102: Quà Tặng (1)
124
Chương 103: Quà Tặng (2)
125
Chương 104: Suy Luận (1)
126
Chương 105: Suy Luận (2)
127
Chương 106: Suy Luận (3)
128
Chương 107: Vu Hãm (1)
129
Chương 108: Vu Hãm (2)
130
Chương 109: Ly Gián (1)
131
Chương 110: Ly Gián (2)
132
Chương 111: Chất Vấn
133
Chương 112: Rối Rắm (1)
134
Chương 113: Rối Rắm (2)
135
Chương 114: Tỷ Tỷ
136
Chương 115: Gánh Nặng
137
Chương 116: Sổ Con
138
Chương 117: Thế Đạo
139
Chương 118: Thương Nghị
140
Chương 119: Hiến Thân
141
Chương 120: Gặp Lại
142
Chương 121: Đèn Trời (1)
143
Chương 122: Đèn Trời (2)
144
Chương 123: Đấu Kế (1)
145
Chương 124: Đấu Kế (2)
146
Chương 125: Viện Binh (1)
147
Chương 126: Viện Binh (2)
148
Chương 127: Công Tâm (1)
149
Chương 128: Công Tâm (2)
150
Chương 129: Thân Thế
151
Chương 130: Nhân Sinh
152
Chương 131: Phu Thê
153
Chương 132: Thăm Dò
154
Chương 133: Công Đạo
155
Chương 134: Trung Khuyển
156
Chương 135: Thành Ý (1)
157
Chương 136: Thành Ý (2)
158
Chương 137: Tình Địch (1)
159
Chương 138: Tình Địch (2)
160
Chương 139: Gạo Vàng
161
Chương 140: Xuyên Tim
162
Chương 141: Quản gia
163
Chương 142: Giang sơn
164
Chương 143: Ngu việt (1)
165
Chương 144: Ngu việt (2)
166
Chương 145: Nhân tâm
167
Chương 146: Bày trận
168
Chương 147: Thói quen
169
Chương 148-1: Công thành (1)
170
Chương 148-2: Công thành (2)
171
Chương 149-1: Cố nhân (1)
172
Chương 149-2: Cố nhân (2)
173
Chương 150: Đón mời
174
Chương 151: Kim trấm
175
Chương 152: Uy phong
176
Chương 153: Lên đảo
177
Chương 154-1: Chơi đùa (1)
178
Chương 154-2: Chơi đùa (2)
179
Chương 155-1: Tự thẩm (1)
180
Chương 155-2: Tự thẩm (2)
181
Chương 155-3: Tự thẩm (3)
182
Chương 156: Thế giới
183
Chương 157: Tồn tại
184
Chương 158: Tai họa
185
Chương 159: Phụ thân
186
Chương 160: Mộ thất
187
Chương 161: Nhẫn Nại (1)
188
Chương 162: Nhẫn Nại (2)
189
Chương 163
190
Chương 164: Phụ Thân
191
Chương 165: Mộ Thất
192
Chương 166: Nhẫn Nại (1)
193
Chương 167: Nhẫn Nại (2)
194
Chương 168: Làm bạn
195
Chương 169: Buồn cười
196
Chương 170: Hai cặp (1)
197
Chương 171: Hai cặp (2)
198
Chương 172: Chữa Khỏi
199
Chương 173: Trùng sinh
200
Chương 174: Thiên ảnh (1)
201
Chương 175: Thiên ảnh (2)
202
Chương 176: Liên quân
203
Chương 177: Đánh cược
204
Chương 178: Kinh doanh
205
Chương 179: Kỳ lạ (1)
206
Chương 180: Kỳ Lạ (2)
207
Chương 181: Sợ hãi
208
Chương 182: Giết Ngươi
209
Chương 183: Trúng cổ
210
Chương 184: Tra vấn (1)
211
Chương 185: Tra vấn (2)
212
Chương 186: Báu vật
213
Chương 187: Khích tướng
214
Chương 188: Cược Mạng
215
Chương 189: Tình Thế (1)
216
Chương 190: Tình Thế (2)
217
Chương 191: Cá Mặn (1)
218
Chương 192: Cá Mặn (2)
219
Chương 193: Giao Tình
220
Chương 194: Thuyết Phục
221
Chương 195: Chứng Minh
222
Chương 196: Nhi Tử
223
Chương 197: Phe Nào
224
Chương 198: Báo Ứng
225
Chương 199: Lập Trường
226
Chương 200: Bảo Tàng
227
Chương 201: Mật Đàm
228
Chương 202: Lôi Đài
229
Chương 203: Khuyên Bảo
230
Chương 204: Tư Tưởng
231
Chương 205: Giải quyết
232
Chương 206: Tầm Bảo
233
Chương 207: Đối Đầu
234
Chương 208: Chiến Thắng
235
Chương 209: Kết Cục
236
Chương 210: Phiên Ngoại 1: Mang Họ Ai
237
Chương 211: Phiên Ngoại 2: Ba Người Bạn
238
Chương 212: Phiên Ngoại 3: Ba Người Bạn