Khương Tự nói một phen làm tăng nhân Tứ Hải nghẹn đỏ bừng cả khuôn mặt, liền ngay cả tăng nhân trung niên tạm thay chức trụ trì - Huyền Từ cũng nhìn chằm chằm nàng.
Khương Tự không chút nào thèm để ý các loại ánh mắt quăng tới, nghiêm mặt nói với Huyện úy: “ Chúng ta là sáng nay mới đến chùa Linh Vụ, có tăng nhân sư chờ tiếp khách làm chứng, mà nhìn trình độ sưng phù của nam thi vớt ra từ trong giếng, trễ nhất cũng là hôm qua rơi xuống nước, cho nên Tứ Hải sư phụ nói huynh trưởng ta vì diệt khẩu sát hại Tứ Không sư phụ căn bản không thành lập. Nam thi cũng không phải huynh trưởng ta giết, thì sao huynh ấy lại có thể vì diệt khẩu lại giết người kia chứ?”
“ Vậy hắn tại sao lại xuất hiện ở sau núi giúp đỡ Tứ Không sư đệ tưới nước? Tứ Không sư đệ chết tuyệt không phải ngoài ý muốn!” Tứ Hải cả giận nói.
Khương Tự cười ha hả: “Người xuất gia không phải chú ý lòng dạ từ bi, lòng người hướng thiện sao, huynh trưởng ta giúp Tứ Không sư phụ tưới nước thì không thể là một mảnh nhiệt tâm? Đều nói trong lòng có Phật nhìn nhân tài là Phật, Tứ Hải sư phụ luôn lấy ác ý lớn nhất để phỏng đoán người, cũng không biết là tu hành như thế nào!”
“Nữ thí chủ thật sự là miệng lưỡi bén nhọn!” Tứ Hải tức giận đến xanh mặt.
Khương Tự không chút khách khí phản kích: “Cao tăng thật sự là cố tình gây sự!”
“ Không biết mấy vị thí chủ này trước kia có từng tới chùa Linh Vụ chưa?” Huyện úy đột nhiên mở miệng hỏi.
Huyền Từ nhìn về phía sư tiếp khách.
Sư tiếp khách là tăng nhân chuyên môn tiếp đãi khách hành hương trong chùa, người có thể gánh nhiệm vụ này thường thường mạnh vì gạo, bạo vì tiền, rất biết cách hành sự, người như vậy không thể thiếu một bộ trí nhớ tốt, nhất là với mấy người Khương Tự vừa nhìn đã biết không phải là khách hành hương xuất thân bình thường, tiếp đãi một lần tuyệt đối có ấn tượng.
Sư tiếp khách trả lời: “ Mấy vị thí chủ này là lần đầu tiên đến.”
Huyện úy nghiêm túc nhìn Khương Trạm một chút, ngữ khí bình tĩnh nói: “ Nếu là lần đầu tiên đến, Tưởng Nhị cùng Tứ Không sư phụ không có mối hận cũ, với lại Tứ Hải sư phụ xác thực nhìn thấy Tưởng Nhị đang giúp Tứ Không sư phụ múc nước, từ lẽ thường suy đoán Tưởng Nhị không có đạo lý hại Tứ Không sư phụ.”
Nói đến đây, ngữ khí hắn hơi ngừng, nói tiếp: “ Đương nhiên, loại suy đoán này điều kiện tiên quyết là nam thi trong giếng cũng không phải là Tưởng Nhị giết chết.”
Loại suy đoán này mặc dù đơn giản lại phù hợp tình lý nhất.
Nếu như Khương Trạm không giết nam thi trong giếng, liền không có động cơ sát hại Tứ Không, cho nên sự tình lại về tới nguyên điểm, nam thi trong giếng đến cùng là ai giết?
Tìm ra hung thủ sát hại nam thi trong giếng, Tứ Không cũng không phải chết bởi ngoài ý muốn, tự nhiên cũng liền tìm được người sát hại Tứ Không.
Bản này chính là một sợi dây.
“ Như vậy, cô nương làm thế nào biết nam thi trong giếng không phải chết vào sáng nay?” Huyện úy thẳng tắp nhìn Khương Tự.
Khương Tự trấn định nói: “ Trước mắt vẫn chưa tới giữa hè, nước giếng trong núi lạnh lẽo thấm người, một khối thịt heo để vào nước giếng trong vòng một ngày còn có hiệu quả ướp lạnh, nếu nam thi là hôm nay rơi vào trong giếng nước, theo tiểu nữ tử thấy sẽ không phải bộ dạng như khi vớt lên. Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của ta, đại nhân có thể chờ Ngỗ tác nghiệm thi kết quả.”
Huyện úy không tự giác gật đầu, nghiêng mặt nói với người theo tới: “ Đi xem xem Ngỗ tác đến chưa.”
Phát sinh án mạng đặt trong một huyện chính là đại sự, vào thời điểm còn vây xem Huyện úy đã sớm phái người đến Huyện nha điều động lại dịch rồi.
“ Nếu phải chờ kết quả nghiệm thi của Ngỗ tác, hiềm nghi của Tưởng Nhị tạm thời gác lại.” Huyện úy nhìn về phía Lý chính của Thanh Ngưu trấn, “ Vừa rồi bản quan nghe người ta nhận ra thân phận nam thi trong giếng, Lý chính có biết chăng?”
Lý chính liên tục gật đầu.
“ Như vậy xin Lý chính nói tỉ mỉ một chút đi.”
“ Người chết là thiếu gia của tiệm vải Lưu gia đầu trấn Đông, tên là Lưu Thắng, năm nay vừa mười chín. Cha Lưu Thắng đã sớm qua đời, chỉ có một dòng độc đinh là Lưu Thắng được mẹ hắn nuôi lớn, hiện tại mẹ Lưu Thắng còn chưa biết nhi tử đã không còn, hazz, thật sự là đáng thương mà.”
“ Nếu đã được xưng là thiếu gia, vậy tiệm vải Lưu gia làm ăn không tồi đi?”
“ Thế thì thật không có, thị trấn lớn như vậy, cách huyện thành cũng gần, rất nhiều nhà chú trọng mĩ miều đều chạy đến huyện thành mua vải, về phần gia đình bình thường lại không bỏ được lớn mặc y phục tốt như vậy, cũng chỉ ngày lễ ngày tết kéo mấy khối vải lẻ.” Lý chính nói cũng có chút buồn bực, “ Tiệm vải Lưu gia tuy làm ăn bình thường, nhưng Lưu Thắng mặc rất thể diện, ra tay cũng xa xỉ, cho nên mọi người đều gọi hắn Lưu thiếu gia.”
“ Một vị phụ nhân vừa phải nuôi lớn nhi tử, lại phải chăm nom tiệm vải, chẳng phải rất vất vả sao?”
Lý chính liên tục gật đầu: “ Vất vả chứ vất vả chứ, cũng may Nhị thúc của Lưu Thắng vô cùng thương đứa cháu này, quanh năm bận rộn lo cho mẹ con hai người.”
“ Nếu Nhị thúc của Lưu Thắng rất thương cháu trai, trước hết gọi vị Nhị thúc này tới đi.”
“ Đại nhân, Nhị thúc của Lưu Thắng hai năm trước đã qua đời.”
Huyện úy giật mình, sau đó hỏi: “ Trong nhà Nhị thúc Lưu Thắng còn có ai không?”
“ Không có, Nhị thúc của Lưu Thắng cả đời không cưới vợ, hiện tại Lưu gia ngoại trừ họ hàng xa cũng chỉ còn mẹ già của Lưu Thắng.”
“ Theo bản quan biết, nam tử không cưới vợ bình thường là bởi vì nhà nghèo, Lưu gia đã mở tiệm vải, vì sao Nhị thúc Lưu Thắng sẽ độc thân?”
Lý chính nói: “ Tiệm vải Lưu gia không phải tổ truyền xuống, là năm Lưu Thắng sinh mở ra, khi đó Nhị thúc của Lưu Thắng đã ba mươi mấy rồi.”
“ Như vậy trước kia cuộc sống Lưu gia ra sao?”
Lý chính lắc đầu thở dài: “Nghèo lắm.”
Huyện úy như có điều suy nghĩ.
Úc Cẩn đột nhiên hỏi: “ Phụ thân Lưu Thắng cũng lấy vợ trễ sao?”
Thấy Lý chính nhìn qua, hắn cười cười: “ Vừa rồi nghe nói lúc Lưu Thắng sinh ra Nhị thúc hắn đã ba mươi mấy, nếu Lưu Thắng là con trai độc nhất, bên trên không có huynh tỷ, vậy phụ thân hắn chẳng phải là rất lớn tuổi mới có hài tử? Lẽ nào cũng là nguyên nhân không cưới được tức phụ?”
Dân chúng tầm thường Đại Chu phần lớn mười bảy mười tám tuổi liền lấy vợ sinh con, lúc Lưu Thắng ra đời tuổi của phụ thân thật là có hơi lớn.
“ Này thật không có, cha Lưu Thắng hai mươi tuổi đã lấy vợ, có điều ——” Hình như nói đến việc tư của nhà người khác có chút xấu hổ, Lý chính dừng lại.
Huyện úy ngữ khí ôn hòa nói: “Lý chính có lời gì cứ nói đừng ngại, bản quan hiện tại muốn tận khả năng hiểu rõ hơn tình huống trong nhà của người chết.”
Lý chính gật gật đầu, nói tiếp: “Sau khi cha mẹ Lưu Thắng thành thân hơn mười năm không có con, cho nên lúc Lưu Thắng ra đời tuổi tác cũng đã không nhỏ.”
“Thì ra là thế.” Huyện úy vuốt vuốt râu dài.
Một người trẻ tuổi đi theo bên người Lý Chính đột nhiên hưng phấn nói: “ Đúng rồi, ta nhớ mẹ ta từng kể một sự kiện!”
Thấy mọi người nhìn qua, người trẻ tuổi hưng phấn xong đột nhiên khẩn trương lên.
“ Chàng trai trẻ nói nghe xem. “Huyện úy cười nói.
Người trẻ tuổi không khỏi nhìn về phía Lý chính.
Lý chính hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái: “ Đại nhân cho ngươi nói cứ nói!”
“ Mẹ ta đã từng nói, Lưu đại nương hơn mười năm không sinh được hài tử, sở dĩ sinh Lưu Thắng, cũng là bởi vì đến chùa Linh Vụ dâng hương cầu con!”
Rõ ràng đang nói tình huống của người chết đột nhiên nhắc đến chùa Linh Vụ, cho dù là chuyện tốt, thì sắc mặt của Huyền Từ cùng tăng nhân cũng có chút khó coi.
Dưới ánh mắt cổ vũ của Huyện úy, người trẻ tuổi có loại hưng phấn khi được coi trọng: “ Mẹ ta thấy Lưu đại nương sinh Lưu Thắng, cũng tới chùa Linh Vụ dâng hương cầu con, về sau cũng không lâu lắm liền mang thai ta. Ha ha, hương hỏa chùa Linh Vụ thật sự rất linh nghiệm.”
“ Nói như vậy, chùa Linh Vụ từ hai mươi năm trước đã hương hỏa cường thịnh?”
Huyền Từ hướng Huyện úy niệm một tiếng Phật hiệu, xem như ngầm thừa nhận.
Lúc này tùy tùng của Huyện úy đi tới: “ Đại nhân, Ngỗ tác đến, thuộc hạ trực tiếp dẫn hắn đi đến chỗ đặt thi thể.”
Huyện úy gật gật đầu, nhìn về phía Lý cô nương.
Updated 836 Episodes