Chương 11: 11: Nghiêm Túc Thảo Luận Về Vấn Đề Xưng Hô

Hôm nay Sở Vân Kiêu đến trường để bàn chuyện hợp tác, anh muốn triển khai mảng trò chơi nên cần tuyển dụng nhân tài.

Có điều dự án lần này không quá gấp nên anh định sẽ trực tiếp tuyển người từ trường học, sau đó đích thân đào tạo ra một đoàn đội.

Thật trùng hợp, thế mà lại gặp phải Sở Hạ Phàm đang làm loạn.

Hướng Ca chớp mắt, trong lòng không khỏi cảm khái đại lão* quả đúng là đại lão, giúp người còn không thèm kể công, thật là có khí phách.

*Đại lão (大佬) ý nghĩa giống như một nhân vật tầm cỡ, nam thần; chỉ những người có quyền lực và tài năng.

Chỉ là Sở Vân Kiêu không nhiễm khói bụi trần gian, không phải thứ mà đám người phàm tục các cô có thể lại gần.

Sở Vân Kiêu nhìn ra sự ngưỡng mộ trong ánh mắt của Hướng Ca, khóe miệng hơi nhếch lên.

Sau đó anh nói: "Tôi chỉ lớn hơn cô mấy tuổi, không cần gọi tôi là chú.

"Nếu cô đã chia tay với Sở Hạ Phàm, vậy thì không cần phải xưng hô theo vai vế nữa.

Hướng Ca băn khoăn gãi đầu: "Vậy phải gọi là gì ạ?"Gọi "anh" thì có vẻ thân thiết quá, gọi Sở tổng thì lại quá xa lạ, dù sao người ta cũng từng giúp đỡ cô hai lần.

Sở Vân Kiêu nghe vậy thì lập tức câm nín, anh cũng chưa nghĩ tới vấn đề này.

Nhìn ánh mắt chờ mong của Hướng Ca, không hiểu sao Sở Vân Kiêu lại thấy mất tự nhiên.

Anh quay mặt đi, lạnh lùng bỏ lại hai chữ: "Tùy cô.

"Chỉ cần không phải chú Sở, cô muốn gọi thế nào cũng được.

Hướng Ca xoa cằm trầm tư một lúc lâu, cuối cùng cũng nghĩ ra một cái.

Cô dè dặt gọi: "Đại lão?""Sở Vân Kiêu: "! "Tài xế và trợ lý riêng đứng sau lưng nhịn cười nhịn sắp phát điên rồi, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy Sở Vân Kiêu câm nín, nhưng anh lại cứ muốn nán lại nói chuyện với người ta.

Sau đó rất lâu, Sở Vân Kiêu mới nặn ra được một âm tiết: "Ừ.

"Hướng Ca hiểu ý gật đầu.

Đại lão quả nhiên không phải người bình thường, ngay cả cách xưng hô cũng thích cái tên độc đáo như vậy, mang lại cho người khác cảm giác hoàn toàn khác biệt.

Có lẽ đó chính là sự tương phản.

Nhìn hai người nghiêm túc thảo luận vấn đề xưng hô, hơn nữa lại còn thảo luận ra được cả kết quả.

Trợ lý riêng Giang Khâm cuối cùng cũng không nhịn được mà cười thành tiếng, sau đó ngay trước khi Sở Vân Kiêu quay đầu nhìn, anh ấy lại bắt đầu giả vờ ho khan.

Sau một hồi ho giả vờ đến mức mặt mũi đỏ bừng, cuối cùng anh ấy cũng nhịn được cười: "Sở tổng, chúng ta phải đi rồi.

"Sở Vân Kiêu giơ tay lên nhìn đồng hồ: "Ừ.

"Anh quay người rời đi, vừa đi được mấy bước lại quay đầu nhìn cô.

"Chăn lông.

" Anh làm như lơ đãng nói một câu: "Nhớ trả lại cho tôi.

"Hướng Ca hơi ngẩn người, lúc này mới nhớ đến chuyện trả chăn lông cho anh.

Cô vội vàng nói: "Tôi lên lấy ngay bây giờ đây! Nhưng mà! tôi vẫn chưa mang chăn đi giặt.

"Cảm giác cứ để nguyên như thế mang trả cho người ta không ổn lắm, nhưng cô không biết lần sau còn có cơ hội gặp lại hay không, trả luôn hôm nay là hợp lý nhất.

Sở Vân Kiêu cụp mắt không lên tiếng.

Giang Khâm gọi Hướng Ca: "Lát nữa Sở tổng phải đi gặp một khách hàng rất quan trọng, không có thời gian chờ cô đâu.

"Nói xong, anh ấy lấy từ trong túi ra một tấm danh thϊếp, tiến đến đưa cho Hướng Ca: "Như vậy đi, khi nào cô rảnh thì cứ mang đồ đến thẳng công ty, trên này có cả địa chỉ và phương thức liên lạc.

"Hướng Ca nhận lấy tấm danh thϊếp.

Trợ lý riêng của tổng giám đốc tập đoàn Sở thị, Giang Khâm.

Không phải danh thϊếp của Sở Vân Kiêu.

Trong một khoảnh khắc nào đó, Hướng Ca đã cảm thấy hơi hụt hẫng.

"Được, khi nào giặt sạch tôi sẽ mang đến trả ngay.

Cảm ơn anh.

" Hướng Ca nói lời cảm ơn.

Giang Khâm cười nói: "Mong lần sau sẽ gặp lại cô.

"Sở Vân Kiêu lạnh lùng liếc anh ấy một cái: "Có đi không đây?" Ánh mắt đó như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy.

Giang Khâm không khỏi rùng mình một cái, nụ cười trên môi tắt ngúm: "Đi!"Anh ấy vội vàng chạy lên phía trước dẫn đường, không dám quay đầu nhìn Hướng Ca thêm một lần nào nữa.

Sau khi lên xe, bỗng nhiên Sở Vân Kiêu hỏi Giang Khâm: "Nghe nói dạo này cậu đang tìm vé vào nhà hát Opera.

"Giang Khâm rầu rĩ nói: "Vâng, sắp tới trong nước sẽ có màn biểu diễn vở Opera mà bạn gái tôi thích, cô ấy muốn đi xem nhưng vé vào khó mua quá!"Ngón tay Sở Vân Kiêu gõ nhẹ vào mép cửa xe, tiết tấu rất nhẹ nhàng.

Anh thản nhiên nói: "Hai tấm có đủ không?""Đủ! " Giang Khâm nói xong mới phản ứng lại, quay đầu nhìn Sở Vân Kiêu với ánh mắt khó tin: "Sở tổng?"Ý là Sở tổng định mua vé hộ mình sao? Giang Khâm được sủng mà kinh.

Sở Vân Kiêu nhướng mày, nói với giọng điệu nhàn nhạt: "Nhân viên có biểu hiện tốt, tôi không nên thưởng sao?"Giang Khâm: !!!"Nên chứ!" Bây giờ ngẫm lại, vừa nãy đưa danh thϊếp của mình cho Hướng Ca quả là việc làm sáng suốt.

"Sở tổng! " Tài xế nói nhỏ, nếu tính như vậy thì Sở tổng cũng nên thưởng cho ông chứ.

"Tăng hai tháng tiền lương.

""Cảm ơn tiên sinh!".

Chapter
1 Chương 1: 1: Xét Về Tuổi Tác Thì Nên Gọi Anh Là Chú - P1
2 Chương 2: 2: Xét Về Tuổi Tác Thì Nên Gọi Anh Là Chú - P2
3 Chương 3: Chương 3
4 Chương 4: 4: Lên Xe
5 Chương 5: Chương 5
6 Chương 6: Chương 6
7 Chương 7: 7: Em Có Thể Đến Nhà Anh Ở Một Đêm Không
8 Chương 8: 8: Có Phải Vì Gã Đó Nên Mới Nói Chia Tay
9 Chương 9: 9: Người Đưa Cô Ấy Về Ký Túc Xá Tối Qua Là Tôi
10 Chương 10: 10: Anh Đã Hết Cơ Hội Rồi
11 Chương 11: 11: Nghiêm Túc Thảo Luận Về Vấn Đề Xưng Hô
12 Chương 12: 12: Gia Đình Có Cũng Như Không
13 Chương 13: 13: Đoạn Tuyệt Quan Hệ Cha Con
14 Chương 14: 14: Bất Ngờ Gặp Được Anh
15 Chương 15: 15: Giặt Sạch Rồi Trả Lại Cho Tôi
16 Chương 16: 16: Ăn Cơm Cùng Nhau
17 Chương 17: 17: Nắm Tay Đến Tê Dại
18 Chương 18: Chương 18
19 Chương 19: 19: Hóa Ra Anh Cũng Là Người Thân Thiện
20 Chương 20: Chương 20
21 Chương 21: 21: Bạn Gái Của Tôi Mà Cậu Cũng Dám Động Vào
22 Chương 22: Chương 22
23 Chương 23: 23: Thêm Wechat
24 Chương 24: 24: Anh Đưa Em Về
25 Chương 25: Chương 25
26 Chương 26: 26: Hình Như Cô Hướng Thích Sở Tổng
27 Chương 27: 27: Muốn Nhờ Cô Giúp Một Việc
28 Chương 28: Chương 28
29 Chương 29: Chương 29
30 Chương 30: Chương 30
31 Chương 31: Chương 31
32 Chương 32: Chương 32
33 Chương 33: 33: Tôi Đang Mang Thai Con Của Anh Ấy
34 Chương 34: 34: Được Tôi Thành Toàn Cho Hai Người
35 Chương 35: 35: Hóa Ra Là Hướng Tiểu Thư
36 Chương 36: 36: Nhìn Lại Mình Xem Cậu Thành Ra Bộ Dạng Gì Rồi
37 Chương 37: 37: Là Sự Trùng Hợp Hay Có Âm Mưu Từ Lâu
38 Chương 38: 38: Hai Con Người Cô Đơn
39 Chương 39: 39: Chúc Cô Giáo Hướng Ngủ Ngon
40 Chương 40: 40: Vậy Cậu Tính Để Hắn Ta Mạo Danh Vậy Sao
41 Chương 41: 41: Hay Để Mình Thử Xem
42 Chương 42: 42: Xem Ra Có Mối Quan Hệ Không Đơn Giản
43 Chương 43: 43: Trúng Tuyển Vào Vân Dật
44 Chương 44: 44: Đùa Giỡn Lưu Manh
45 Chương 45: 45: Nếu Anh Mở Lời Nhất Định Hướng Ca Sẽ Chọn Anh
46 Chương 46: 46: Âm Thầm Giúp Đỡ Cô
47 Chương 47: 47: Nhờ Sở Vân Làm Nhà Đầu Tư
48 Chương 48: 48: Tin Vui Của Hướng Ca
49 Chương 49: 49: Anh Ấy Là Chú Của Bạn Trai Cũ Đó!
50 Chương 50: 50: Chắc Chắn Anh Ta Thích Cậu Rồi
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1: 1: Xét Về Tuổi Tác Thì Nên Gọi Anh Là Chú - P1
2
Chương 2: 2: Xét Về Tuổi Tác Thì Nên Gọi Anh Là Chú - P2
3
Chương 3: Chương 3
4
Chương 4: 4: Lên Xe
5
Chương 5: Chương 5
6
Chương 6: Chương 6
7
Chương 7: 7: Em Có Thể Đến Nhà Anh Ở Một Đêm Không
8
Chương 8: 8: Có Phải Vì Gã Đó Nên Mới Nói Chia Tay
9
Chương 9: 9: Người Đưa Cô Ấy Về Ký Túc Xá Tối Qua Là Tôi
10
Chương 10: 10: Anh Đã Hết Cơ Hội Rồi
11
Chương 11: 11: Nghiêm Túc Thảo Luận Về Vấn Đề Xưng Hô
12
Chương 12: 12: Gia Đình Có Cũng Như Không
13
Chương 13: 13: Đoạn Tuyệt Quan Hệ Cha Con
14
Chương 14: 14: Bất Ngờ Gặp Được Anh
15
Chương 15: 15: Giặt Sạch Rồi Trả Lại Cho Tôi
16
Chương 16: 16: Ăn Cơm Cùng Nhau
17
Chương 17: 17: Nắm Tay Đến Tê Dại
18
Chương 18: Chương 18
19
Chương 19: 19: Hóa Ra Anh Cũng Là Người Thân Thiện
20
Chương 20: Chương 20
21
Chương 21: 21: Bạn Gái Của Tôi Mà Cậu Cũng Dám Động Vào
22
Chương 22: Chương 22
23
Chương 23: 23: Thêm Wechat
24
Chương 24: 24: Anh Đưa Em Về
25
Chương 25: Chương 25
26
Chương 26: 26: Hình Như Cô Hướng Thích Sở Tổng
27
Chương 27: 27: Muốn Nhờ Cô Giúp Một Việc
28
Chương 28: Chương 28
29
Chương 29: Chương 29
30
Chương 30: Chương 30
31
Chương 31: Chương 31
32
Chương 32: Chương 32
33
Chương 33: 33: Tôi Đang Mang Thai Con Của Anh Ấy
34
Chương 34: 34: Được Tôi Thành Toàn Cho Hai Người
35
Chương 35: 35: Hóa Ra Là Hướng Tiểu Thư
36
Chương 36: 36: Nhìn Lại Mình Xem Cậu Thành Ra Bộ Dạng Gì Rồi
37
Chương 37: 37: Là Sự Trùng Hợp Hay Có Âm Mưu Từ Lâu
38
Chương 38: 38: Hai Con Người Cô Đơn
39
Chương 39: 39: Chúc Cô Giáo Hướng Ngủ Ngon
40
Chương 40: 40: Vậy Cậu Tính Để Hắn Ta Mạo Danh Vậy Sao
41
Chương 41: 41: Hay Để Mình Thử Xem
42
Chương 42: 42: Xem Ra Có Mối Quan Hệ Không Đơn Giản
43
Chương 43: 43: Trúng Tuyển Vào Vân Dật
44
Chương 44: 44: Đùa Giỡn Lưu Manh
45
Chương 45: 45: Nếu Anh Mở Lời Nhất Định Hướng Ca Sẽ Chọn Anh
46
Chương 46: 46: Âm Thầm Giúp Đỡ Cô
47
Chương 47: 47: Nhờ Sở Vân Làm Nhà Đầu Tư
48
Chương 48: 48: Tin Vui Của Hướng Ca
49
Chương 49: 49: Anh Ấy Là Chú Của Bạn Trai Cũ Đó!
50
Chương 50: 50: Chắc Chắn Anh Ta Thích Cậu Rồi