Chương 148: Thoát?

Lựu đạn choáng được Đăng Dương thẳng tay ném ra, lướt qua không trung theo một đường cong tuyệt mĩ rồi không sai một ly, rơi thẳng xuống đoàn người ngựa của tam đại gia tộc.

Dẫn đầu đoàn người, Ngọc Vô Cực tinh tường trông thấy rõ ràng quả lựu đạn này, mặc dù không biết chính xác nó là vật gì nhưng chỉ bằng việc nó bị hai tên sát thủ Bóng Ma vô cùng âm hiểm kia ném ra, cũng đủ làm cho hắn lòng đầy cảnh giác.

Không chút chậm trễ, Ngọc Vô Cực hừ lạnh một tiếng, bàn tay hơi gập lại, ngưng tụ một luồng đấu khí xanh lam mạnh mẽ rồi chưởng thẳng lên trời, nhắm vào quả lựu đạn nho nhỏ kia mà đánh tới.

Có điều, còn chưa đợi chưởng ấn của hắn kịp đánh trúng, quả lựu đạn đã bất ngờ nổ tung, nháy mắt tạo ra một thứ ánh sáng còn chói mắt hơn tia nắng của mặt trời, cùng với đó là tiếng nổ đinh tai nhức óc, khiến cho tất cả các giác quan của toàn bộ đám người thuộc tam đại gia tộc đều bị đình trệ, ù ù cạc cạc!

Mắt bị mù lòa, trong tai thì tựa như đang có cả ngàn vạn con chim đang điên cuồng rít lên, chóng mặt, nhức đầu và buồn nôn, cả một đoàn người ngựa nhất thời đùng đùng té ngã, loạn cào cào thành một đống hỗn tạp, đau đớn kêu la không ngừng.

Thậm chí cho dù đến những người có cảnh giới mạnh nhất như Hoàng Cực Lan, Ngọc Vô Cực và ba vị trưởng lão Lôi gia cũng không tài nào tránh thoát khỏi uy lực kinh người của lựu đạn choáng, nối tiếp nhau rớt ngựa, té ầm xuống đất tựa như chó ăn phân, bộ dạng có bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu chật vật.

Ở phía trước, Đăng Dương nhìn một đám người ngựa của tam đại gia tộc thay nhau đổ ngã, tinh thần phấn chấn vô cùng, đồng thời trên tay hắn lại xuất hiện thêm một quả lựu đạn có hình dáng giống như một quả thơm, trên thân có các đường rãnh chạy dọc và chạy ngang tạo thành các ô vuông nho nhỏ, không chút do dự liền rút chốt rồi thẳng tay ném mạnh đi.

Vẽ lên một đường cong tuyệt mĩ trên không trung, quả lựu đạn không gặp bất kỳ một sự chống cự nào, dễ dàng rơi thẳng xuống vị trí trung tâm của đám đông hổn loạn.

Một giây sau đó, chỉ nghe BÙM!!! một tiếng nổ kinh thiên động địa, hỏa vân bốc lên ngợp rời, kình lực càng quét bốn phía, thổi bay đại lượng võ giả thuộc tam đại gia tộc, khói bụi bốc lên mịt mù.

Đợi đến khi hỏa vân tán đi, bụi mù dập tắt, những gì còn sót lại chỉ là một đám hổn độn của đất, đá và máu thịt. Người và ngựa nằm chết la liệt trên mặt đất, còn những kẻ bị thương thì liên tục kêu la đau đớn, thảm trạng vô cung kinh khủng.

Tại một bãi cỏ ven đường, Hoàng Cực Lan lấm lem bùn đất, lôm côm bò dậy, đến lúc này, tác dụng của lựu đạn choáng đối với hắn đã không còn nữa, thế nhưng cảng tượng kinh khủng diễn ra trước mắt lại càng làm cho hắn cảm thấy hãi hùng không thôi.

“Sao có thể như vậy? Không thể nào!” Hoàng Cực Lan mờ mịt lẩm bẩm, hắn thật sự là không cách nào tin vào mắt mình

Mà ở cách đó không xa, Ngọc Vô Cực cũng là một mặt kinh sợ, ánh mắt run rẫy không thôi. Mới vài giây trước vẫn còn yên yên ổn ổn, cớ sao chỉ nháy mắt một cái đã thành ra tràng diện chết chóc như này?

Còn đám người Lôi gia, so với hai đại gia tộc còn lại phải nói là đen đủi hơn nhiều. Sau vụ nổ vừa qua, trong ba vị trưởng lão, nhị trưởng lão - Lôi Vĩ đứng gần vị trí quả lựu đạn rơi xuống nhất mà trực tiếp bị nổ chết tươi, tam trưởng lão - Lôi Tiến cũng không khá hơn bao nhiêu, trên ngực bị trúng phải một loạt mảnh bom sắc nhọn, ăn sâu vào trong da thịt, lục phủ ngũ tạng bị chấn động đến thổ huyết, thụ thương nặng nề.

Duy chỉ có đại trưởng lão - Lôi Nam là khá hơn một chút, ngoài bị kình lực thổi bay ra xa thì cũng không gặp phải vấn đề gì quá lớn.

Bất quá, còn không đợi cho bọn hắn có thể thở phào, từ trên không trung, lại xuất hiện thêm ba quả lựu đạn trái dứa rơi xuống, lần lượt nối đuôi nhau nằm rải rác khắp cả chiến trường.

Rồi…

BÙM… BÙM… BÙM…!

Lại một loạt ba tiếng nổ khủng khiếp oanh tạc cả không gian, chấn động đại địa, hỏa vân bốc lên ngùn ngụt, kình lực càn quét tứ phía, một lần nữa vùi dập không thương tiếc đám võ giả thuộc tam đại gia tộc.

“Uy lực kinh khủng thật!!” Ở xa xa phía trước, Đăng Dương cũng bị mấy quả lựu đạn do chính tay mình ném ra dọa ngốc luôn rồi.

Mặc dù từ trong những thông tin về ba loại lựu đạn này, Đăng Dương đã biết trước được uy lực kinh người của bọn chúng, nhưng đến khi tận mắt chứng kiến sức mạnh hủy diệt thực sự này, hắn vẫn là không cách nào tránh khỏi giật mình kinh ngạc.

Mà Hắc Phong Tuyệt Sát ở một bên cố gắng giữ cho Phong Mã chạy thẳng một đường, khi nhìn đến tràng cảnh rực lửa đằng sau cũng chấn kinh không kém, đôi mắt bồ câu mở to hết cỡ, lưu quang khó tin tràn ngập ánh mắt.

Nhưng rồi ngay sau sự kinh ngạc, nàng liền quay qua Đăng Dương, trừng lên ánh mắt trong veo

“Cái này…, ngươi có thủ đoạn ghê gớm như vậy, tại sao không lấy ra sớm, làm cho chúng ta phải tân tân khổ khổ, cắm đầu cắm đuôi mà chạy như này. Xém chút nữa thôi là ta đã ….”

Đăng Dương nhìn khuôn mặt tuyệt mĩ nhưng phi thường giá lạnh gần trong gan tất, chớp chớp hai mắt tỏ vẻ vô tội

“Cái thủ đoạn này, chính là ta cũng mới nghĩ ra nga, nàng làm như ta muốn cụt đuôi bỏ chạy lắm vậy”

Nói rồi, vẻ mặt Đăng Dương có chút tò mỏ, hỏi “À mà, nàng nói xém chút nữa là xém cái gì thế?”

Hắc Phong Tuyêt Sát trừng mắt lườm Đăng Dương một cái, nhàn nhạt nói ra

“Chẳng có gì, chỉ là một loại bí thuật chạy trốn mà thôi”

Vừa nghe đến bí thuật chạy trốn, Đăng Dương liền liên tưởng đến ngay quả phong cầu thần bí mà Hắc Phong Tuyệt Sát đã thi triển vào đêm hôm qua. Có điều, biết thì biết, Đăng Dương cũng không muốn hỏi quá nhiều, suy cho cùng, hắn và nàng cũng chỉ là đồng bạn hợp tác nhất thời mà thôi, còn chưa thân thiết đến độ cái gì cũng phải giải thích cho nhau nghe.

Không muốn nhấn nhá trong tầm mắt tam đại gia tộc lâu thêm nữa, Đăng Dương lấy ra quả lựu đạn khói duy nhất còn lại, rút chốt rồi thả xuống dưới chân. Nhất thời, một làn khói trắng ùng ùng xì ra, nhanh chóng bao phủ cả còn đường, mà bóng lưng hai người Đăng Dương nhắt mắt đã biến mất sau làn khói trắng.

Sau khi vượt qua khói mù, Đăng Dương hơi cụt cựa một chút, thờ phào một hơi nhẹ nhỏm, cười nói “Hắc cô nương, đừng chạy trên đường lớn nữa, nàng thấy ngọn búi trắng xa xa phía tây không, chúng ta chạy qua đó đi. Ở nơi đó, ta biết có một điểm dừng chân không tệ”

“Ừ!” Hắc Phong Tuyệt Sát nghe vậy thì khẽ gật đầu, kéo mạnh dây cương một cái, điều khiển Phong Mã nhắm ngọn núi phía tây mà phóng đi.

Tuy nhiên vừa mới chạy chưa đến chục mét, mày liễu của nàng đã thoáng chốc cau lại, âm thanh lạnh lẽo như hàng băng vạn năm mang theo nồng đậm bất mãn cất lên từ khóe môi

“Ngươi còn định giữ tư thế bất hảo này đến bao giờ?”

Nghe được giọng nói âm u của Hắc Phong Tuyệt Sát, lại cảm nhận từng tia sát ý chầm chậm tỏa ra từ mỹ nhân trong lòng, Đăng Dương mới chợt giật mình nhận ra, thì ra, hắn từ đầu đến giờ vẫn là ôm chặt lấy một tuyệt thế giai nhân a.

Bất quá, bởi vì cực độ căng thẳng trong cuộc truy đuổi vừa rồi, hắn chính là chẳng có tâm tư đặt lên chuyện này đâu. Hiện tại, áp lực qua đi, hắn mới là cảm nhận được một chút độ đàn hồi ấm áp trước ngực.

Chỉ là, miếng đậu hủ tươi ngon này cũng không phải loại dễ ăn như thế. Đừng quên, đằng sau vẻ đẹp truyệt trần của nàng chính là sát thủ Bóng Ma người người nể sợ, hắn mà chơi ngu có khi mất mạng chứ chẳng đùa.

Khó khăn cục cựa một chút, Đăng Dương cười cười xấu hổ mà nhẹ nhàn quay người lại đằng trước, một lần nữa tiếp lấy cương ngựa từ tay Hắc Phong Tuyệt Sát, ‘ya’ lên một tiếng, điều khiển Phong Mã tiếp tục trực chỉ hướng tây.

Mà sau khi Đăng Dương khôi phục vị trí, Hắc Phong Tuyệt Sát cũng là buông tay khỏi vòng eo của hắn, lãnh lãnh, băng băng mà thả người theo gió, hưởng thụ hương vị lạnh lẽo đêm trăng, từng cơn gió cuốn qua, vuốt ve gò má xinh đẹp, nhẹ nhàn thổi bay mái tóc có chút rối bời.

Khung cảnh lãng mạn cùng một chút bình yên.

- ----------------------

Sáng hôm sau, núi Bạch Sơn, trong một sơn động tự nhiên nằm cạnh một dòng suối nhỏ.

Đăng Dương cẩn thận đem vài con cá suối vừa được tẩy rửa xong, xiên que qua người rồi đặt lên bếp lửa, ánh mắt có chút ý tứ nhìn đến một đoạn suối trong vắt không xa.

Ở nơi đó, Hắc Phong Tuyệt Sát đang thư thả gội đầu, mái tóc xuông dài thả trôi theo dòng nước, một vài sợi lại đơn bạc lại vươn lên gương mặt tuyệt mĩ, mang đến một ý vị dụ hoặc khó tả thành lời.

Nhẹ nhàn vuốt ve mái tóc ẩm ướt, Hắc Phong Tuyệt Sát cũng là biết Đăng Dương đang chăm chú nhìn qua, chỉ có điều, nàng đối với những cái nhìn này tựa như đã tập thành thói quen, cũng chảng có bao nhiêu khó chịu cùng bất mãn.

Sau một hồi cẩn thận tẩy rửa, Hắc Phong Tuyệt Sát cũng đã hài lòng, nàng dùng một chiếc khăn lông sạch sẽ do Đăng Dương đưa cho mà vấn tóc lại, đôi chân bạch ngọc điểm nhẹ lên những phiến đá nhấp nhô trong dòng suối mát, kéo theo một cơn gió nhẹ trở lại sơn động.

Lúc này, trong sơn động cũng đã bốc lên từng hương cá nướng thơm ngào ngạt, khiến cho một người băng lãnh như nàng cũng không nhịn được mà phát thèm, khóe miệng chém chém vài cái.

Thấy vậy, Đăng Dương cười khẽ, cầm lấy một xiên cá suối nướng, đưa đến “Ăn thử đi, tài nghệ của ta cũng là tàm tạm, miễn cưỡng vẫn có thể nuốt xuống bụng”

Hắc Phong Tuyệt Sát khẽ điểm đầu, cũng không khách sáo liền vươn tay cầm lấy xiên cá nướng, đặt mông ngồi lên một tảng đá cuội cạnh bếp lửa, chậm rãi cắn ăn.

Đăng Dương cũng cầm lên một xiên cá cho mình, cắn một miếng thật to, vừa nhai vừa nói

“Tiếp tục, Hắc cô nương định làm gì?”

Đăng mê say ăn xiên cá nướng ngon tuyệt, nghe Đăng Dương nói thế, Hắc Phong Tuyệt Sát hơi dừng lại, đôi mắt bồ câu khẽ nhìn qua hắn một chút, sau đó lại tiếp tục cắm đầu ăn, tùy ý nói ra

“Tiếp tục giải quyết người của ba đại gia tộc!”

Nghe vậy, Đăng Dương cũng không mấy ngạc nhiên, cắn một miếng cá, nói tiếp

“Nàng có thù rất sâu đậm với ba đại gia tộc Lôi, Hoàng, Ngọc à? Hay là nàng đúng như những gì người ta đồn đoán, chính là một sát thủ thật sự, giết người vì tiền?”

“Ta sao, ta vừa có thù với bọn hắn đồng thời cũng là một tên sát thủ. Còn ngươi thì sao, tại sao lại nhắm vào Lôi gia?” Hắc Phong Tuyệt Sát khẽ nhấp một ngụm nướt suối, nhìn Đăng Dương hỏi

Đăng Dương khẽ nhết môi, nụ cười có chút lạnh lùng “Giống nàng thôi, bản thân ta cũng có mối thù sâu đậm với Lôi gia, bọn hắn không chết thì chính là ta vong”

Hơi dừng lại một chút, Đăng Dương nhẹ lắc đầu một cái rồi cười nói

“Bất quá, sau hôm nay, Lôi gia xem như là bị thương thảm trọng, tộc trưởng chết, ba tên trưởng lão thì bị trọng thương, hoặc có lẽ cũng đã chết queo râu luôn rồi. Chuyện Lôi gia sụp đổ, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Từ góc độ nào đó mà nói, ta cũng xem như là đã trả thù thành công.”

“Nói vậy là ngươi sẽ tha cho những tên còn lại sao?” Đôi mắt Hắc Phong Tuyệt Sát có chút biến hóa, tò mò hỏi

Ngẫm một chút, Đăng Dương cười khổ một tiếng rồi gật đầu

“Cứ xem là vậy đi, hiện tại cường độ sát khí của ta đã chạm đến giới hạn chịu đựng rồi, nếu tiếp tục trả thù, có lẽ bản thân ta cũng sẽ bị đánh mất”

Hắc Phong Tuyệt Sát vừa nghe vậy thì liền bĩu môi, có chút khinh thường nói “Linh hồn của ngươi quá yếu ớt!”

“Nàng nói không sai, linh hồn của ta đúng là yếu ớt thật” Đăng Dương cười khẽ, cũng không có phản bác

Chapter
1 Chương 1: Thảm Kịch Của Làng Ngốc Ngưu
2 Chương 2: Con Đường Tương Lai
3 Chương 3: Lão Ăn Mày Gặp Nạn
4 Chương 4: Lôi Bân
5 Chương 5: Ông Và Cháu
6 Chương 6: Di Vật
7 Chương 7: Thổ Trùng Và Ong Đất
8 Chương 8: Trận Chiến Đầu Tiên
9 Chương 9: Lôi Ong Tập Kích
10 Chương 10: Thần Ma Hệ Thống
11 Chương 11: Lôi Hiệp Sĩ
12 Chương 12: Chín Chỉ Số Cơ Bản
13 Chương 13: Đau!
14 Chương 14: Hành Trình Bắt Đầu
15 Chương 15: Chém Giết Linh Miêu
16 Chương 16: Cấp 1
17 Chương 17: Cửa Hàng Hệ Thống
18 Chương 18: Fn Five-seven
19 Chương 19: Lôi Đạo Công
20 Chương 20: Săn Quái Ở Núi Sơn Dương
21 Chương 21: Bạch Mộng Miêu
22 Chương 22: Quyết Đấu Bạch Mộng Miêu
23 Chương 23: Danh Hào Tân Binh
24 Chương 24: Hướng Tới Võ Thần Điện
25 Chương 25: Âm Mưu Trong Mỏ Khoáng
26 Chương 26: Uy Lực Của Fn Five-seven
27 Chương 27: Mật Tủy Giá Trị
28 Chương 28: Bạch Tuyết Kiếm
29 Chương 29: Võ Thần Điện
30 Chương 30: Phạm Liên Hoa
31 Chương 31: Kiểm Tra (1)
32 Chương 32: Kiểm Tra (2)
33 Chương 33: Kiểm Tra (3)
34 Chương 34: Kiểm Tra (4)
35 Chương 35: Thông Qua Sát Hạch
36 Chương 36: Thẻ Thân Phận, Huy Hiệu Võ Giả
37 Chương 37: Chiêu Mộ
38 Chương 38: Tiểu Đội Phong Long
39 Chương 39: Hồ Thiên Ba
40 Chương 40: Trấn Hồng Môn
41 Chương 41: Địa Đột Dã Trư
42 Chương 42: Bầy Tam Giác Mộc Ngưu
43 Chương 43: Khả Năng Mị Hoặc Của Cẩm Tú
44 Chương 44: Ảnh Lang
45 Chương 45: Độc Giác Thú
46 Chương 46: Chế Tạo Bẫy
47 Chương 47: Săn Độc Giác Thú
48 Chương 48: Thú Cưỡi
49 Chương 49: Hồng Lâu Kim Xá Thương Hội (1)
50 Chương 50: Hồng Lâu Kim Xá Thương Hội (2)
51 Chương 51: Huyết Sát Đấu Trường
52 Chương 52: Hắc Phong Tuyệt Sát
53 Chương 53: Nguyệt Ảnh
54 Chương 54: Triệu Dũng Mạnh Mẽ
55 Chương 55: Triệu Dũng Mạnh Mẽ (2)
56 Chương 56: Ghi Danh
57 Chương 57: Qủy Thương
58 Chương 58: Quỷ Kiếm
59 Chương 59: Tốc Độ Thủ Thắng
60 Chương 60: Về Trấn Lạc Ngôn
61 Chương 61: Bắt Đầu Trả Thù
62 Chương 62: Sảnh Đấu Trường
63 Chương 63: Thượng Đài Với Phạm Liên Hoa (1)
64 Chương 64: Thượng Đài Với Phạm Liên Hoa (2)
65 Chương 65: Thanh Lâu
66 Chương 66: Liên Tiếp Săn Mồi
67 Chương 67: Khoái Cảm Giết Chóc
68 Chương 68: Cách Khống Chế Sát Khí
69 Chương 69: Lôi Gia
70 Chương 70: Lôi Các
71 Chương 71: Cổ Đồ
72 Chương 72: Dãy Núi Bạch Long Vĩ
73 Chương 73: Thái Thản Cực Viên (1)
74 Chương 74: Thái Thản Cực Viên (2)
75 Chương 75: Ngũ Giác Mộc Ngưu
76 Chương 76: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (1)
77 Chương 77: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (2)
78 Chương 78: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (3)
79 Chương 79: Đòn Kết Hợp Cuối Cùng
80 Chương 80: Tiến Đến Di Tích
81 Chương 81: Bẫy Rập Trong Di Tích
82 Chương 82: Tiểu Đội Vương Tinh
83 Chương 83: Vào Trong
84 Chương 84: Tiếng Việt Trong Di Tích
85 Chương 85: Tầm Bảo
86 Chương 86: Địa Nguyên Binh
87 Chương 87: Bình Minh Và Hoàng Hôn
88 Chương 88: Đối Đầu
89 Chương 89: Chiến Bạch Nhãn
90 Chương 90: Thủ Đoạn Quỷ Dị
91 Chương 91: Hậu Chiêu
92 Chương 92: Tiếp Viện Trọng Tuấn
93 Chương 93: Hai Mặt Trận
94 Chương 94: Bại Lộ
95 Chương 95: Kết Thúc
96 Chương 96: Chiến Lợi Phẩm
97 Chương 97: Biến Cố
98 Chương 98: Chọn Lựa Võ Kỹ (1)
99 Chương 99: Chọn Lựa Võ Kỹ (2)
100 Chương 100: Dẫn Hồn Thuật
101 Chương 101: Luyện Hóa Địa Nguyên Binh
102 Chương 102: Đấu Giá Hội (1)
103 Chương 103: Đấu Giá Hội (2)
104 Chương 104: Đấu Giá Hội (3)
105 Chương 105: Cướp Đan
106 Chương 106: Một Đánh Một Đám (1)
107 Chương 107: Một Đánh Một Đám (2)
108 Chương 108: Chỉ Số Sát Lục
109 Chương 109: Trở Lại Huyết Sát Đấu Trường
110 Chương 110: Tôi Luyện
111 Chương 111: Chiến Triệu Dũng (1)
112 Chương 112: Chiến Triệu Dũng (2)
113 Chương 113: Lại Thêm Mớ Tiền
114 Chương 114: Nuốt Tinh Huyết
115 Chương 115: Thực Lực Đại Tăng
116 Chương 116: Bóng Ma
117 Chương 117: Lôi Phủ (1)
118 Chương 118: Lôi Phủ (2)
119 Chương 119: Độc Dược
120 Chương 120: Bách Dược Đường
121 Chương 121: Tuyệt Sắc Giai Nhân
122 Chương 122: Phạm Côn Bằng
123 Chương 123: Dạ Hành (1)
124 Chương 124: Dạ Hành (2)
125 Chương 125: Lôi Gia Đại Chiến (1)
126 Chương 126: Lôi Gia Đại Chiến (2)
127 Chương 127: Lôi Gia Đại Chiến (3)
128 Chương 128: Lôi Gia Đại Chiến (4)
129 Chương 129: Lôi Gia Đại Chiến Kết Thúc
130 Chương 130: Sau Đại Chiến
131 Chương 131: Võ Thần Điện Xuất Động
132 Chương 132: Vây Bắt Bóng Ma (1)
133 Chương 133: Vây Bắt Bóng Ma (2)
134 Chương 134: Vây Bắt Bóng Ma (3)
135 Chương 135: Vây Bắt Bóng Ma (4)
136 Chương 136: Mộng Hồng Trần (1)
137 Chương 137: Mộng Hồng Trần (2)
138 Chương 138: Đại Lao (1)
139 Chương 139: Đại Lao (2)
140 Chương 140: Ám Sát Lôi Các (1
141 Chương 141: Ám Sát Lôi Các (2)
142 Chương 142: Ám Sát Lôi Các (3)
143 Chương 143: Ám Sát Lôi Các (4)
144 Chương 144: Chạy ngay đi
145 Chương 145: Hoàng Cung Linh
146 Chương 146: Thế Bí
147 Chương 147: Hộp Quà Thần Bí
148 Chương 148: Thoát?
149 Chương 149: Âm Hồn Bất Tán
150 Chương 150: Một Đấu Ba
151 Chương 151: Gục Ngã
152 Chương 152: Nhà Tranh Đơn Sơ Trong Sơn Cốc
153 Chương 153: Kỹ Năng Giám Định Sơ Cấp
154 Chương 154: Song Đầu Hắc Tuyết Xà
155 Chương 155: Bạo Chiến
156 Chương 156: Địa Giai Sơ Cấp Võ Kỹ Bị Tàn Phá
157 Chương 157: Hệ Thống Linh Thú
158 Chương 158: Hắc Ngục Xà
159 Chương 159: Mang Hắc Ngục Xà Đi Luyện Cấp
160 Chương 160: Cửu Ảnh Kiếm Ý
161 Chương 161: Luyện Dược
162 Chương 162: Đan Thành
163 Chương 163: Xuân Độc
164 Chương 164: Hậu Quả Bất Ngờ
165 Chương 165: Võ Sư Trung Cấp
166 Chương 166: Ai Mới Là Rác Rưởi?
167 Chương 167: Thế Nào Là Công Bằng?
168 Chương 168: Lão Ăn Mày Vui Tính
169 Chương 169: Thái Chử
170 Chương 170: Bảo Khí - Hồn Châu
171 Chương 171: Hồn Sư
Chapter

Updated 171 Episodes

1
Chương 1: Thảm Kịch Của Làng Ngốc Ngưu
2
Chương 2: Con Đường Tương Lai
3
Chương 3: Lão Ăn Mày Gặp Nạn
4
Chương 4: Lôi Bân
5
Chương 5: Ông Và Cháu
6
Chương 6: Di Vật
7
Chương 7: Thổ Trùng Và Ong Đất
8
Chương 8: Trận Chiến Đầu Tiên
9
Chương 9: Lôi Ong Tập Kích
10
Chương 10: Thần Ma Hệ Thống
11
Chương 11: Lôi Hiệp Sĩ
12
Chương 12: Chín Chỉ Số Cơ Bản
13
Chương 13: Đau!
14
Chương 14: Hành Trình Bắt Đầu
15
Chương 15: Chém Giết Linh Miêu
16
Chương 16: Cấp 1
17
Chương 17: Cửa Hàng Hệ Thống
18
Chương 18: Fn Five-seven
19
Chương 19: Lôi Đạo Công
20
Chương 20: Săn Quái Ở Núi Sơn Dương
21
Chương 21: Bạch Mộng Miêu
22
Chương 22: Quyết Đấu Bạch Mộng Miêu
23
Chương 23: Danh Hào Tân Binh
24
Chương 24: Hướng Tới Võ Thần Điện
25
Chương 25: Âm Mưu Trong Mỏ Khoáng
26
Chương 26: Uy Lực Của Fn Five-seven
27
Chương 27: Mật Tủy Giá Trị
28
Chương 28: Bạch Tuyết Kiếm
29
Chương 29: Võ Thần Điện
30
Chương 30: Phạm Liên Hoa
31
Chương 31: Kiểm Tra (1)
32
Chương 32: Kiểm Tra (2)
33
Chương 33: Kiểm Tra (3)
34
Chương 34: Kiểm Tra (4)
35
Chương 35: Thông Qua Sát Hạch
36
Chương 36: Thẻ Thân Phận, Huy Hiệu Võ Giả
37
Chương 37: Chiêu Mộ
38
Chương 38: Tiểu Đội Phong Long
39
Chương 39: Hồ Thiên Ba
40
Chương 40: Trấn Hồng Môn
41
Chương 41: Địa Đột Dã Trư
42
Chương 42: Bầy Tam Giác Mộc Ngưu
43
Chương 43: Khả Năng Mị Hoặc Của Cẩm Tú
44
Chương 44: Ảnh Lang
45
Chương 45: Độc Giác Thú
46
Chương 46: Chế Tạo Bẫy
47
Chương 47: Săn Độc Giác Thú
48
Chương 48: Thú Cưỡi
49
Chương 49: Hồng Lâu Kim Xá Thương Hội (1)
50
Chương 50: Hồng Lâu Kim Xá Thương Hội (2)
51
Chương 51: Huyết Sát Đấu Trường
52
Chương 52: Hắc Phong Tuyệt Sát
53
Chương 53: Nguyệt Ảnh
54
Chương 54: Triệu Dũng Mạnh Mẽ
55
Chương 55: Triệu Dũng Mạnh Mẽ (2)
56
Chương 56: Ghi Danh
57
Chương 57: Qủy Thương
58
Chương 58: Quỷ Kiếm
59
Chương 59: Tốc Độ Thủ Thắng
60
Chương 60: Về Trấn Lạc Ngôn
61
Chương 61: Bắt Đầu Trả Thù
62
Chương 62: Sảnh Đấu Trường
63
Chương 63: Thượng Đài Với Phạm Liên Hoa (1)
64
Chương 64: Thượng Đài Với Phạm Liên Hoa (2)
65
Chương 65: Thanh Lâu
66
Chương 66: Liên Tiếp Săn Mồi
67
Chương 67: Khoái Cảm Giết Chóc
68
Chương 68: Cách Khống Chế Sát Khí
69
Chương 69: Lôi Gia
70
Chương 70: Lôi Các
71
Chương 71: Cổ Đồ
72
Chương 72: Dãy Núi Bạch Long Vĩ
73
Chương 73: Thái Thản Cực Viên (1)
74
Chương 74: Thái Thản Cực Viên (2)
75
Chương 75: Ngũ Giác Mộc Ngưu
76
Chương 76: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (1)
77
Chương 77: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (2)
78
Chương 78: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (3)
79
Chương 79: Đòn Kết Hợp Cuối Cùng
80
Chương 80: Tiến Đến Di Tích
81
Chương 81: Bẫy Rập Trong Di Tích
82
Chương 82: Tiểu Đội Vương Tinh
83
Chương 83: Vào Trong
84
Chương 84: Tiếng Việt Trong Di Tích
85
Chương 85: Tầm Bảo
86
Chương 86: Địa Nguyên Binh
87
Chương 87: Bình Minh Và Hoàng Hôn
88
Chương 88: Đối Đầu
89
Chương 89: Chiến Bạch Nhãn
90
Chương 90: Thủ Đoạn Quỷ Dị
91
Chương 91: Hậu Chiêu
92
Chương 92: Tiếp Viện Trọng Tuấn
93
Chương 93: Hai Mặt Trận
94
Chương 94: Bại Lộ
95
Chương 95: Kết Thúc
96
Chương 96: Chiến Lợi Phẩm
97
Chương 97: Biến Cố
98
Chương 98: Chọn Lựa Võ Kỹ (1)
99
Chương 99: Chọn Lựa Võ Kỹ (2)
100
Chương 100: Dẫn Hồn Thuật
101
Chương 101: Luyện Hóa Địa Nguyên Binh
102
Chương 102: Đấu Giá Hội (1)
103
Chương 103: Đấu Giá Hội (2)
104
Chương 104: Đấu Giá Hội (3)
105
Chương 105: Cướp Đan
106
Chương 106: Một Đánh Một Đám (1)
107
Chương 107: Một Đánh Một Đám (2)
108
Chương 108: Chỉ Số Sát Lục
109
Chương 109: Trở Lại Huyết Sát Đấu Trường
110
Chương 110: Tôi Luyện
111
Chương 111: Chiến Triệu Dũng (1)
112
Chương 112: Chiến Triệu Dũng (2)
113
Chương 113: Lại Thêm Mớ Tiền
114
Chương 114: Nuốt Tinh Huyết
115
Chương 115: Thực Lực Đại Tăng
116
Chương 116: Bóng Ma
117
Chương 117: Lôi Phủ (1)
118
Chương 118: Lôi Phủ (2)
119
Chương 119: Độc Dược
120
Chương 120: Bách Dược Đường
121
Chương 121: Tuyệt Sắc Giai Nhân
122
Chương 122: Phạm Côn Bằng
123
Chương 123: Dạ Hành (1)
124
Chương 124: Dạ Hành (2)
125
Chương 125: Lôi Gia Đại Chiến (1)
126
Chương 126: Lôi Gia Đại Chiến (2)
127
Chương 127: Lôi Gia Đại Chiến (3)
128
Chương 128: Lôi Gia Đại Chiến (4)
129
Chương 129: Lôi Gia Đại Chiến Kết Thúc
130
Chương 130: Sau Đại Chiến
131
Chương 131: Võ Thần Điện Xuất Động
132
Chương 132: Vây Bắt Bóng Ma (1)
133
Chương 133: Vây Bắt Bóng Ma (2)
134
Chương 134: Vây Bắt Bóng Ma (3)
135
Chương 135: Vây Bắt Bóng Ma (4)
136
Chương 136: Mộng Hồng Trần (1)
137
Chương 137: Mộng Hồng Trần (2)
138
Chương 138: Đại Lao (1)
139
Chương 139: Đại Lao (2)
140
Chương 140: Ám Sát Lôi Các (1
141
Chương 141: Ám Sát Lôi Các (2)
142
Chương 142: Ám Sát Lôi Các (3)
143
Chương 143: Ám Sát Lôi Các (4)
144
Chương 144: Chạy ngay đi
145
Chương 145: Hoàng Cung Linh
146
Chương 146: Thế Bí
147
Chương 147: Hộp Quà Thần Bí
148
Chương 148: Thoát?
149
Chương 149: Âm Hồn Bất Tán
150
Chương 150: Một Đấu Ba
151
Chương 151: Gục Ngã
152
Chương 152: Nhà Tranh Đơn Sơ Trong Sơn Cốc
153
Chương 153: Kỹ Năng Giám Định Sơ Cấp
154
Chương 154: Song Đầu Hắc Tuyết Xà
155
Chương 155: Bạo Chiến
156
Chương 156: Địa Giai Sơ Cấp Võ Kỹ Bị Tàn Phá
157
Chương 157: Hệ Thống Linh Thú
158
Chương 158: Hắc Ngục Xà
159
Chương 159: Mang Hắc Ngục Xà Đi Luyện Cấp
160
Chương 160: Cửu Ảnh Kiếm Ý
161
Chương 161: Luyện Dược
162
Chương 162: Đan Thành
163
Chương 163: Xuân Độc
164
Chương 164: Hậu Quả Bất Ngờ
165
Chương 165: Võ Sư Trung Cấp
166
Chương 166: Ai Mới Là Rác Rưởi?
167
Chương 167: Thế Nào Là Công Bằng?
168
Chương 168: Lão Ăn Mày Vui Tính
169
Chương 169: Thái Chử
170
Chương 170: Bảo Khí - Hồn Châu
171
Chương 171: Hồn Sư