Chương 6: Chương 6

“ Thái tử, ngươi… à không chàng
mau chuẩn bị tới thọ lễ mừng sinh thần thái hậu với ta mau đi, nếu không đi nữa sẽ muộn đó”
“ Được rồi, nàng gấp gáp làm gì chứ”
Hắn nhẹ nhàng đặt bút lên nghiên mực, sau đó lại nhìn công công bên cạnh đang lấy ra một chiếc hộp bằng ngọc.

Ta cùng hắn lên kiệu tới Trường Xuân, đoạn đường đi tuy không dài, nhưng cũng không ngắn.

Khi tới nơi ta thấy mấy vị phi tần đã tới đông đủ
Ngay khi ta và Tư Đế bước vào hành lễ, Nhan phi đã liền đem ánh mắt sắc bén ném về phía chúng ta: “ Đông cung tới mừng thọ cũng thật sớm, mặt trời đã lên gần đến đỉnh đầu rồi”
Ta cùng Tư Đế không nói gì, quay về phía Hoàng hậu sau đó lên tiếng chúc mừng, Tư Đế mang quà của hắn lên trước, là một chậu hoa được chế tác từ vàng.

Ta khéo léo giúp hắn mở lời
“ Hoàng hậu là bậc mẫu nghi, chỉ có người mới có thể dùng vàng này, nên Thái tử đã đích thân sai người chế tác”

Hoàng hậu đứng lên, ta thoáng thấy người cười, chạm hộ giáp lên chậu hoa kia, coi dáng vẻ rất hài lòng, còn tên Tư đầu heo ở cạnh ta thì vẫn không lên tiếng nào.

Ta đành phải tự mình lên tiếng tiếp tục: “ Ngoài ra, nhi thần mấy ngày trước ngẫu nhiên tìm được ngọc quý, muốn đem dâng lên Hoàng hậu nương nương”
Theo đó, cung nữ bên cạnh ta bê từ ngoài vào một chiếc hộp gỗ nạm ngọc đỏ, ta đón lấy chiếc hộp, tự mình mở ra.

Bên trong là chiếc vòng bằng khối cẩm thạch kia, màu đỏ trong suốt lại vô cùng tinh xảo, quả nhiên lão chủ phường không làm ta thất vọng.
“ Chiếc vòng này thật tinh xảo”
Hoàng hậu cầm nó lên, người ngắm nghía một lúc lâu rồi trực tiếp đeo lên tay, chiếc vòng vốn tinh xảo lại rực rỡ mấy phần.

Các phi tần bên cạnh nói ta thật có mắt nhìn, người hài lòng sau đó ban thưởng cho Đông cung, danh tiếng của Đông cung xem như cũng đã tăng thêm mấy phần
Thời tiết nóng bức khiến ta có chút mệt mỏi, ta liền hướng mắt về phía Tư Đế biểu đạt ý muốn hồi cung, may mắn là tên đầu heo này hiểu ý, đứng lên nói giúp ta để hồi cung
Ta đứng dậy hành lễ, lúc này tinh thần có phần mệt mỏi, vì thế mà lễ ta hành cũng bị sai.

Ngay lúc này Nhan phi đứng dậy liền mắng ta không thông thạo lễ nghi, sau đó còn muốn phạt ta
Dễ hiểu là ngày trước Thập Tam hoàng tử của nàng ta được Hoàng thượng hết mực yêu thương, nhưng sau đó vì ham chơi lại không lo luyện binh pháp khiến Hoàng thượng phiền lòng.

Trong thời gian này Nghiêm Tư Đế lại lập được chiến công khi giúp Hoàng thượng đánh được nước láng giềng, tránh để Trấn Bắc Trưởng công chúa phải hòa thân nên được phong vị Thái tử, cũng vì thế mà Nhan phi nhìn cũng không thuận mắt ta là mấy
“ Nhan phi nương nương, dù sao cũng là lỗi nhỏ, Hoàng hậu nương nương còn chưa lên tiếng trách phạt, người đã lập tức muốn giáo dưỡng lại lễ nghi của ta”
Ta liền đáp trả, thời tiết nóng bức như này ngồi yên một chỗ không muốn, lại muốn kiếm chuyện với lão nương đây, không biết đầu đã thiếu dây thần kinh nào rồi.

Tư Đế ở bên cạnh cũng dìu ta đứng dậy, hắn nhìn mẫu hậu của hắn, bày tỏ ra ý sức khỏe ta không tốt nên muốn hồi cung trước
“ Được rồi các ngươi đừng ồn ào, Nhan phi chấp nhặt một chuyện nhỏ như vậy để làm gì? Tư Đế, con mau đưa Tuyết Ly hồi cung, để ảnh hưởng tới sức khỏe sẽ không tốt”
Ta ngồi trên kiệu mệt mỏi tựa vào người Tư Đế, dường như muốn ngất đi.

Cuối cùng trước mắt là một mảng tối đen, mơ hồ
Cho tới khi ta tỉnh lại, đã là đêm khuya, ta vội vàng ngồi dậy, liền thấy tên đầu heo kia ngồi ở đuôi dường hình như đã ngủ thiếp đi: “ Thái tử điện hạ” ta lên tiếng, hắn lập tức mở mắt ra nhìn ta.

Lúc này ở ngoài cửa có tiếng người bước vào
“ Nàng tỉnh rồi à?”
Mắt ngươi có phải ngủ tới mờ rồi không, ta không tỉnh thì ai vừa gọi ngươi bốn tiếng cung kính kia chứ.

Ta nhìn ra ngoài cửa, người vừa tới là muội muội của hắn Trấn Bắc Tứ công chúa Nghiêm Hoành Miên.
“ Sao muội lại tới đây”
Ta trực tiếp lơ đi hắn, Tứ công chúa mỉm cười, rồi giơ lên trước mặt ta một túi bánh hấp, ta nhìn thấy vậy vui mừng tới mức muốn nhảy lên, ánh mắt sáng rực cầm lấy túi bánh hấp
“ Vừa hay ta cảm thấy rất đói bụng, chỉ có Tứ muội hiểu ta”
“ Muội nghe mẫu phi nói hôm nay ở Trường xuân cung tẩu bị Nhàn phi gây khó dễ, nên muốn tới hỏi thăm, mà thái y nói tỷ ấy bị gì vậy?”
Tư Đế nhìn muội muội của hắn: “ Chẳng sao cả, chỉ là mệt mỏi quá thôi”.

Biểu tình vậy thì tốt hiện rõ lên trên mặt của Tứ công chúa, nàng ta kéo tay ta ra ngoài ngồi tâm sự.
Ta cùng nàng ấy nói một hồi lâu, sau cùng lại nói đến vấn đề ta vẫn chưa có hỉ.

Ta thở dài, đúng rồi, ba năm qua ta và hắn có làm cái gì đâu mà đòi có hỉ chứ
“ Muội có thấy ba năm qua huynh ấy không nạp thiếp, mà tẩu mãi vẫn chưa có động tĩnh gì, tới cả Trưởng tỷ cũng đã có Hàn tử rồi, hay là huynh ấy… không được?”
Ta phì cười, nói cũng có lí lắm, ta lập tức hưởng ứng theo: “ muội nói vậy… cũng có khả năng lắm”.

Đột nhiên Tư Đế từ trong bước ra ngoài, tiến tới bàn trà ta và Tứ công chúa đang ngồi, gương mặt hắn không có nộ khí, cũng không có vui vẻ
“ Cũng muộn rồi, muội không hồi cung thì lát nữa mẫu phi sẽ lo lắng đấy”
“ Vậy muội đi trước, không cản trở huynh và tẩu ân ái”
Sau khi Tứ công chúa rời đi, ta mới nở nụ cười gượng gạo nhìn hắn, hắn không nói một lời, lập tức bế ta vào trong rồi ném lên giường, cũng may là chiếc đệm khá dày, nếu ta mà bị đau thì coi như hắn xong đời
Đáng tiếc, ta một vết xước cũng không có, vốn muốn giở trò ăn vạ với hắn, liền bị một ánh mắt làm ta lần đầu cảm thấy bản thân mình nên bị câm thì hơn, ta khi nãy đáng lẽ nên giữ cho hắn chút thể diện
“ Sao nàng biết ta không được? Vậy ta cho nàng biết ta có được hay không nhé?”
“ Không không, khi nãy là ta xuất khẩu cuồng ngôn, ngươi tuyệt đối đừng để ý tới lời nói của ta”
Hắn không nhiều lời ép chặt ta xuống giường: “ Ta cứ để ý thì sao?”.