Chương 48: Biến mất

Sở cảnh sát Billrest, Gensan.

Văn phòng giám đốc.

“Báo cáo tình hình đi, chuyện đã giải quyết xong hết chưa ?”

“Dạ thưa…tên Houston đó không may đã trốn thoát khỏi sở cảnh sát vào chiều nay rồi ạ.”

“…”

“Hơn nữa…đoàn xe hộ tống…đồng minh Jeff Kleton của chúng ta cũng đã bị tấn công trên cao tốc khi đang quay về sở chiều nay, hiện vẫn chưa có báo cáo hay thông tin gì về người của ta ạ.”

“Các người có cho canh gác cẩn thận không vậy ?”

“Vâng, tất cả các sĩ quan đều được điều động đúng theo lệnh của ngài nhưng-“

“NẾU MỌI THỨ ĐÚNG THEO LỆNH THÌ THẾ QUÁI NÀO MÀ BỌN CHÚNG LẠI BIẾN MẤT ĐƯỢC ?”

“Dạ thưa...có lẽ chúng được tay trong giúp đỡ nên mới trốn thoát trước khi người của ta hành động ạ…”

“Hừ, mở đường thoát cho cái thằng khốn phản quốc đó thì có gì hay ho cơ chứ.”

“…”

“Được rồi, cho rút người của ta khỏi sở ngay đi.”

“Nhưng thưa ngài, ngộ nhỡ hắn ta quay trở lại đó thì sao ạ, chẳng phải chúng ta nên chuẩn bị sẵn sàng để bắt giữ hắn sao ạ ?”

“Hắn ta đã biết trước lũ các người đến một lần rồi còn gì, bộ nghĩ hắn còn dại mà quay lại lần thứ hai sao.”

“…”

“Kế hoạch thay đổi, truy tìm vị trí của hắn và đồng bọn ngay lập tức, nếu cần thiết thì cho phát lệnh truy nã trên toàn quốc cũng được, khi nào truy ra được thì tiếp tục theo dõi nhất cử nhất động của hắn.”

“Vâng tôi hiểu rồi.”

“Còn nữa, cho người truy tìm tung tích của tên Jeff Kleton và lũ người đã tấn công đoàn hộ tống ngay. Nếu tên gián điệp hai mang đó đã không biết phải theo phe nào nữa thì cứ giết phứt hắn đi, chúng ta không cần giữ lại những kẻ dốt nát không phân biệt được đâu là phải trái làm gì.”

“Vâng…tôi hiểu rồi, nhưng trường hợp của tên Houston thì sao ta lại phải theo dõi vậy ạ, với nguồn nhân lực như bây giờ thì việc bắt sống hắn cùng đồng bọn chẳng phải sẽ dễ dàng hơn sao ạ ?”

“Giờ thì chưa đâu, ông chủ muốn hắn và đám người tuyệt vọng đang theo hắn được vùng vẫy thêm một lúc lâu nữa, khi nào thấy đủ thì ông ấy sẽ lệnh cho chúng ta diệt cỏ tận gốc thôi.”

“…”

Sau khi đồng ý tham gia vào chiến dịch điên rồ của ông Houston Mackerly, đội của Henry và Josh đã được hộ tống đến khu căn cứ của quân kháng chiến nằm đâu đó gần biên giới. Lúc trước nơi đây là một chốt canh gác được quân đội sử dụng để quan sát và tiêu diệt những người nhiễm bệnh bên kia bức tường trong một bán kính nhất định.

Khi cả đất nước Kingheat sụp đổ vì dịch bệnh cũng là lúc mà quân lính ở đây bắt đầu rút quân, bỏ bê việc canh gác và giữ vững an toàn cho nơi này. Quân kháng chiến của Houston về sau đã bất chấp hiểm nguy mà bí mật chiếm đóng chốt canh gác này và mở rộng nó thành một căn cứ ngầm, phục vụ cho mục đích của mình.

“Cẩn thận bước chân của mình nhé, cầu thang ở đây mới được sửa tuần trước thôi đấy.” – Ông Houston cùng mọi người đi xuống trung tâm của khu căn cứ, vừa đi ông vừa nói.

“Vậy ra đây là cái căn cứ mà ông đã đặt tâm huyết vào sao, trông cũng không đến nỗi tệ nhỉ.” – Henry đảo mắt nhìn xung quanh và nói.

“Cảm ơn vì lời khen nhé, nhưng còn tâm huyết của tôi thì chỉ được có một phần thôi.”

“Một phần là sao ?” – Henry hỏi.

“Nơi này đúng là nơi đầu tiên mà quân kháng chiến chiếm đóng và xây dựng nên, nhưng tất cả tâm huyết của tôi không chỉ đặt vào mỗi nơi này không thôi đâu.”

“Ý ông là vẫn còn nhiều nơi như thế này nữa sao ?”

“Dĩ nhiên rồi, tôi đâu thể tiến hành chiến dịch lớn như vậy chỉ với một nơi bé tẹo thế này được đúng không ?”

“…”

“Dù không gian hạn chế nhưng nơi này vẫn là đầu não của quân kháng chiến đấy, vì lệnh từ đây sẽ được gửi đến những căn cứ khác nữa, hoạt động cũng như kế hoạch đều được thảo luận và vạch ra tại đây. Còn nữa, chúng tôi chỉ tập trung lại khi nào có chuyện thật sự quan trọng thôi, đa phần thì sẽ thảo luận trực tuyến để tránh tai mắt bên ngoài.”

“Vậy từ khi thành lập cho đến nay thì quân kháng chiến đã làm được gì rồi ?”

“Hiện tại thì chưa có gì to tát cả, mà cuộc chiến vẫn chưa bắt đầu nên cũng chưa thể công nhận chúng tôi là quân kháng chiến được, thời gian qua để có kinh phí hoạt động, chúng tôi đã cố gắng xây dựng quan hệ tốt đẹp đối với các quan chức cấp cao, nhưng nếu việc không thành thì chúng tôi sẽ dùng đến thủ đoạn để đe dọa và khiến họ tham gia vào chiến dịch của bọn tôi đấy.”

“Vậy thì có khác gì bọn khủng bố đâu ?”

“Chịu thôi, tất cả đều là vì mục đích cao cả mà, nhưng hầu hết bọn họ đều thấu hiểu và chấp nhận tham gia với chúng tôi, việc chúng bắt tay với khủng bố đã khiến cho kinh tế ngày càng giảm sút, vì vậy nên họ cũng chẳng đồng tình với những chính sách của giới cầm quyền hiện tại.”

“Được rồi, đừng dài dòng nữa, thế kế hoạch bây giờ là gì đây ?”

“Trước tiên thì các cậu hãy nghỉ ngơi đi đã, tôi sẽ cho người mang thức ăn đến cho các cậu sau, vì có sự tham gia của các cậu nên hôm nay chắc chắn sẽ có một cuộc họp khá quan trọng đấy.”

“Lại phải ngồi nghe các ông thảo luận nữa sao, làm ơn tha cho tôi đi...” – Josh thở dài và nói.

“Đừng lo, cuộc họp này các cậu không cần phải có mặt đâu, cứ tự nhiên nghĩ ngơi và chờ lệnh thôi.”

“Vậy sao, thật là đỡ quá.”

“Nhưng mà tôi sẽ làm phiền cậu nếu cần đấy, Henry.” – Houston nói rồi tách khỏi nhóm của hai người còn lại và rời đi.

“…”

“Này Josh.” – Henry quay sang và nói.

“Có chuyện gì ?”

“Nếu rảnh thì hãy đến gặp tôi sau bữa ăn.”

“…”

Nói rồi Henry rời đi trong sự im lặng, anh biết bản thân mình là một người tệ hại chỉ biết lợi dụng người khác, nhưng tận sâu trong đáy lòng anh vẫn muốn Josh, muốn tất cả những người ở đây là chiến hữu của mình về sau và mãi mãi. Dù Josh đã nói ra những lời cay nghiệt đầy thẳng thắn đó nhưng một phần nào đó trong anh cũng giống với Henry, cũng muốn là bạn, là chiến hữu với nhau, vì thế mà sau bữa ăn anh đã đến gặp Henry để nói chuyện.

Chapter
1 Chương 1: Bùng phát
2 Chương 2: Khu vực chết
3 Chương 3: Viện trợ
4 Chương 4: Sự mất tích
5 Chương 5: Bệnh nhân số 0
6 Chương 6: Sự lây nhiễm
7 Chương 7: Trách nhiệm công dân
8 Chương 8: Nhật ký
9 Chương 9: Phong tỏa
10 Chương 10: Sự thật #1
11 Chương 11: Sự thật #2
12 Chương 12: Thực thi công ly
13 Chương 13: Vũ khí sinh học
14 Chương 14: Trả giá
15 Chương 15: Hỗn loạn
16 Chương 16: Lời khai
17 Chương 17: Ở đâu ?
18 Chương 18: Thất bại
19 Chương 19: Sân bay
20 Chương 20: Tra khảo
21 Chương 21: Tàn nhẫn
22 Chương 22: Thế giới màu xanh
23 Chương 23: Sự giúp đỡ sai lầm
24 Chương 24: Quá khứ
25 Chương 25: Bi kịch gia đình
26 Chương 26: Phân tích
27 Chương 27: Bạo hành
28 Chương 28: Một khuôn mặt thân quen
29 Chương 29: Rào chắn
30 Chương 30: Mâu thuẫn
31 Chương 31: Những kẻ biến chất
32 Chương 32: Ám sát
33 Chương 33: Ngài phó tổng thống
34 Chương 34: Một xu
35 Chương 35: Trò chơi bắt đầu
36 Chương 36: Họp báo
37 Chương 37: Trước cơn bão lớn
38 Chương 38: Hồi ức
39 Chương 39: Mục đích
40 Chương 40: Chúc ngon miệng, thưa chủ tịch
41 Chương 41: Tất cả chỉ là ảo mộng
42 Chương 42: Cuộn băng
43 Chương 43: Phản bội
44 Chương 44: Đã đến lúc kết thúc rồi
45 Chương 45: Vi khuẩn
46 Chương 46: Sự cấu kết
47 Chương 47: Thủ lĩnh
48 Chương 48: Biến mất
49 Chương 49: Xâm nhập
Chapter

Updated 49 Episodes

1
Chương 1: Bùng phát
2
Chương 2: Khu vực chết
3
Chương 3: Viện trợ
4
Chương 4: Sự mất tích
5
Chương 5: Bệnh nhân số 0
6
Chương 6: Sự lây nhiễm
7
Chương 7: Trách nhiệm công dân
8
Chương 8: Nhật ký
9
Chương 9: Phong tỏa
10
Chương 10: Sự thật #1
11
Chương 11: Sự thật #2
12
Chương 12: Thực thi công ly
13
Chương 13: Vũ khí sinh học
14
Chương 14: Trả giá
15
Chương 15: Hỗn loạn
16
Chương 16: Lời khai
17
Chương 17: Ở đâu ?
18
Chương 18: Thất bại
19
Chương 19: Sân bay
20
Chương 20: Tra khảo
21
Chương 21: Tàn nhẫn
22
Chương 22: Thế giới màu xanh
23
Chương 23: Sự giúp đỡ sai lầm
24
Chương 24: Quá khứ
25
Chương 25: Bi kịch gia đình
26
Chương 26: Phân tích
27
Chương 27: Bạo hành
28
Chương 28: Một khuôn mặt thân quen
29
Chương 29: Rào chắn
30
Chương 30: Mâu thuẫn
31
Chương 31: Những kẻ biến chất
32
Chương 32: Ám sát
33
Chương 33: Ngài phó tổng thống
34
Chương 34: Một xu
35
Chương 35: Trò chơi bắt đầu
36
Chương 36: Họp báo
37
Chương 37: Trước cơn bão lớn
38
Chương 38: Hồi ức
39
Chương 39: Mục đích
40
Chương 40: Chúc ngon miệng, thưa chủ tịch
41
Chương 41: Tất cả chỉ là ảo mộng
42
Chương 42: Cuộn băng
43
Chương 43: Phản bội
44
Chương 44: Đã đến lúc kết thúc rồi
45
Chương 45: Vi khuẩn
46
Chương 46: Sự cấu kết
47
Chương 47: Thủ lĩnh
48
Chương 48: Biến mất
49
Chương 49: Xâm nhập